Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 366: Hứng thú

Anh là một người vô cùng kỷ luật nên Tô Tiếu Tiếu không có gì không yên tâm, hai ba năm này trôi qua thật sự
quá nhanh, cô chỉ hận không thể chia một ngày thành hai ngày để dùng, học cũng không bỏ quên nhưng thật sự
vô cùng bận.
Sau khi Hàn Thành đi làm, Tô Tiếu Tiếu thuật lại ý của bộ trưởng Khương ngày hôm qua cho lũ trẻ nghe. Cơm Nắm nhỏ và Bánh Đậu nhỏ đưa mắt nhìn nhau, Cơm Nắm nhỏ hoàn toàn không ngờ ông chú đeo kính mắt đó lại
là lãnh đạo mới của mẹ: “Mẹ ơi, ý của mẹ là lãnh đạo mới của mẹ nhìn trúng chữ và tranh của bọn con sao, muốn
in chúng lên tờ rơi tuyên truyền?”
Tô Tiếu Tiếu thường xuyên mang một ít tờ rơi về nhà, cũng thường ở nhà thiết kế nên đám trẻ cũng biết đã xảy
ra chuyện gì.
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Là có ý này, nếu như các con đều cảm thấy hứng thú…”
Tô Tiếu Tiếu còn chưa nói xong nữa, Cơm Nắm nhỏ đã gật đầu điên cuồng: “Cảm thấy hứng thú chứ ạ, bọn con
muốn làm công việc giống mẹ nên đương nhiên có hứng thú rồi! Có phải không Trụ Tử nhỏ, Bánh Đậu nhỏ?” Bánh Đậu nhỏ không hiểu thiết kế tờ rơi gì đó cho lắm, nhưng cậu bé cũng muốn làm công việc giống mẹ, dù
sao anh trai kêu cậu bé làm gì thì cậu bé làm cái đó, cũng gật đầu cái hiểu cái không bảo: “Vâng, anh hai nói
đúng…”
י
Trụ Tử nhỏ lại có hơi không tự tin: “Nhưng mà Cơm Nắm, chữ bút lông của chúng ta xấu quá…” Cơm Nắm nhỏ cũng không hề lo lắng chút nào, xua tay bảo: “Cách nghỉ hè còn tận vài tháng cơ mà, luyện mấy tháng kiểu gì mà chẳng ra được? Em không chỉ muốn chữ viết đẹp mà em còn muốn vẽ đẹp nữa, buổi tối em sẽ
kêu cha dạy bảng chữ mẫu cho chúng ta mô phỏng, chúng ta phải khiến lãnh đạo của mẹ nhìn mình với cặp mắt khác xưa, tuyệt đối không thể làm mất mặt mẹ!”
Trụ Tử nhỏ có hơi bối rối, chuyện mà Cơm Nắm nhỏ làm một tháng thì người khác có thể tốn một năm cũng
không làm được, sao cậu bé không thể thông minh được như Cơm Nắm chứ?
Tô Tiếu Tiếu không nhịn được mà nắn mặt Cơm Nắm nhỏ: “Không có chuyện mất mặt, mặt của con vẫn còn
treo nguyên ở đây cơ mà, mặt mũi của mẹ cũng rất tốt, xưa nay các con đều là bảo bối đáng để mẹ tự hào nhất” Cơm Nắm nhỏ nói với vẻ tự tin: “Nhưng con vẫn muốn làm tốt hơn nữa cơ!”
Tô Tiếu Tiếu lại cảm thán, đại khái mình chính là người mẹ kế may mắn nhất và bớt lo nhất, Bánh Đậu nhỏ khỏi
cần nói nhưng Cơm Nắm nhỏ kỷ luật tiến bộ, làm chuyện gì cũng có mục tiêu và kế hoạch, một khi hạ quyết tâm
làm việc gì đó nhất định có thể làm đến mức tốt nhất, thử hỏi cha mẹ nào lại không muốn có một đứa “con nhà người ta” như vậy?
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu lũ trẻ: “Được, mẹ tin Cơm Nắm có thể làm tốt nhất.
Cô lại xoa đầu Trụ Tử nhỏ: “Trụ Tử nhỏ, cháu cũng nhớ kỹ bất cứ chuyện gì chỉ cần làm hết sức là được, kết quả
thường không phải là thứ quan trọng nhất mà phải hưởng thụ quá trình mới được”
Trụ Tử nhỏ nghĩ ngợi, vừa cười vừa gật đầu: “Dì Tô ơi, cháu nhớ rồi ạ?
Tuy nói như vậy nhưng trong danh sách việc làm hàng ngày của Trụ Tử nhỏ lại thêm hai mục luyện chữ bút lông
và tranh, từ đầu đến cuối cậu bé đều tin cần cù bù thông minh, huống chi cậu bé biết mình không ngốc, chỉ là không thông minh bằng Cơm Nắm mà thôi. Trên đời này người thông minh giống như Cơm Nắm nhỏ có thể
được mấy người? Cho nên Trụ Tử nhỏ rất nhanh đã điều chỉnh tốt tâm thái của mình, làm việc dựa theo tiết tấu
của mình.
Chữ bút lông của Hàn Thành là ông nội dạy khi còn sống, nét chữ cứng cáp hữu lực tự thành một phái, rất có khí
phái người
lớn.
Viết chữ bút lông cũng là một trong những sở thích nghiệp dư của Tô Tiếu Tiếu ở kiếp trước, kiếp trước khi cô nhàn rỗi không có việc gì sẽ mô phỏng bảng chữ mẫu, sau khi hình thành phong thái riêng biệt của mình, nhìn
tổng thể là vẻ dịu dàng nữ tính, bé trai vẫn do Hàn Thành dạy, đợi Bánh Trôi nhỏ lớn lên ngược lại sẽ học theo
cô.
Cơm Nắm nhỏ nói làm là làm, buổi tối Hàn Thành tan làm về nhà, cậu bé ngay lập tức kêu anh dạy mình viết bảng chữ mẫu.
Hàn Thành vẫn luôn cảm thấy chữ là một mặt thứ hai của con người, người viết chữ đẹp cũng để lại ấn tượng
đầu tiên vô cùng tốt cho người ta, hiếm khi con trai bằng lòng học, anh cũng vui vẻ đồng ý. “Giúp mẹ nấu cơm trước đã, chúng ta ăn cơm xong sẽ bắt đầu học. Hàn Thành nói.
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không cần giúp đâu, tối nay ăn sủi cảo nhân miến và dưa chua, nước sôi là có thể ăn ngay,
các con đi tắm trước đi, cha mẹ cho Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ ăn trước.
Bây giờ Bánh Đậu nhỏ đã có thể tự mình tắm, cũng có thể chăm sóc bản thân rất tốt, còn có thể giúp chăm em
trai em gái khiến Tô Tiếu Tiếu bớt lo không ít.
1026 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận