Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 525: 30 tết

Tô Tiếu Tiếu có không bằng lòng đi chăng nữa cũng phải đi vì tóc của cô đã mấy ngày rồi chưa gội. Trong tứ hợp viện của ông cụ có xây một phòng ấm, tuy rằng vẫn lạnh nhưng cắn răng chịu một chút vẫn miễn cưỡng có thể
chịu được, nhưng muốn hoàn toàn vệ sinh cả người một lần trong căn nhà một tầng đó phỏng chừng sẽ cảm mạo mất.
Vì thế Hàn Thành dẫn ba bé trai, Tô Tiếu Tiếu dẫn Bánh Trôi nhỏ, cả gia đình chậm rãi tới nhà tắm gần đó vệ sinh cá nhân.
Dựa theo thói quen ở bên này thường thì ba mươi tết đều rất bận, lại thêm hai mươi tám dọn nhà nên mọi người đều tới nhà tắm vào hai mươi tám tết để tổng vệ sinh. Người tới hôm nay cũng không tính là nhiều, đương nhiên cũng có một vài người không thể đến nhà tắm. Ở thời đại tiền lương cá nhân một tháng ba bốn mươi đồng, mất tám hào mới có thể mua được nửa cân thịt heo này, cái giá hai hào hai xu một người tắm một lần thật sự không
thể tính là rẻ. Cả nhà Tô Tiếu Tiếu sáu người tắm một lần tốn hơn một đồng ba hào. Ngày nào cũng tới chỉ riêng tắm đã tiêu sạch tiền lương của một người rồi.
Nhà tắm là nơi rất nhiều người bản địa hẹn tập trung, không ít người bản địa đi tới nhà tắm một lần cũng giống
như thế hệ sau hẹn ra ngoài ăn cơm uống trà, tóm lại là thích uống một cốc trà hoa lài nói chuyện nửa ngày rồi
mới luyến tiếc rời đi, dù sao tới nơi này một lần cũng tận hai hào ba xu tiền cơ mà, cũng phải đi cho đáng giá vé chứ, không phải sao.
Nhưng cả nhà Tô Tiếu Tiếu không thích nơi này cho lắm ngoại trừ Bánh Bao nhỏ, cậu bé vô cùng thích người
khác chà lưng giúp mình, chà xong còn ngâm trong nước không chịu đi, cuối cùng bị Hàn Thành xách đi mới chịu, những người khách trong nhà đều tốc chiến tốc thắng, tắm xong là muốn rời đi.
Từ trong nhà tắm đi ra ngoài, Cơm Nắm thở phào một hơi: “Cha ơi, mình có thể làm một phòng ấm để tắm rửa
được không? Con thật sự không thích nơi thế này.
Bánh Đậu nhỏ cũng gật đầu: “Con cũng không thích, mọi người đều cởi trần nhìn chằm chằm vào con, thật
phiền, lần sau con không tới nữa được không ạ?” Bánh Đậu nhỏ vốn không thích qua lại với người lạ cho lắm, bây giờ còn bị người lạ nhìn mình trần chuồng cũng buồn bực vô cùng.
Mấy nơi như nhà tắm công cộng thật sự làm khó mấy đứa trẻ trưởng thành ở phương nam này. Đừng nói là trẻ
con mà ngay cả Tô Tiếu Tiếu cũng không thích, nhưng mùa đông vẫn dăm ba ngày tới một lần, bằng không biết phải làm thế nào?
Cũng chỉ có Bánh Bao nhỏ hào phóng để trần cái mông nhỏ, lộ cái bụng nhỏ núng nính thịt tắm đến vui vẻ, mọi người muốn nhìn thế nào thì nhìn như thế.
Đám trẻ tắm sạch sẽ cả người đều thoải mái: “Con cảm thấy rất vui, nếu lần sau cha tới nữa cũng phải dẫn Bánh
Bao nhỏ đi cùng đấy nha.
Hàn Thành xoa đầu con, đứa con trai này thật dễ nuôi, chỉ cần ăn no là được không có lúc nào không vui.
Hôm nay tắm sạch sẽ như vậy, Tô Tiếu Tiếu không dự định vào bếp, mấy ngày trước cô hiếm khi nhìn thấy một
cửa tiệm nhỏ đặt món làm món ăn đêm giao thừa thoạt nhìn cũng không tệ, nguyên liệu phong phú đa dạng, giá cao giá thấp thế nào đều do mình chọn, Tô Tiếu Tiếu chọn sự kết hợp tốt nhất và đắt nhất. Đồ ăn ở thời đại này đều làm từ nguyên liệu tốt thật sự, cho dù vị không hợp khẩu vị nhưng chỉ cần nguyên liệu đủ tốt, mang về hơi chế biến lại một chút vẫn rất ngon, cho nên cô dứt khoát đặt một mâm, lát nữa khi đi ngang
qua sẽ xách về, lúc ăn đến cuối cùng bỏ chút cải trắng và mì vào vậy là được một bữa cơm tất niên đủ phong phú
rôi.
Về đến đầu ngõ, Tô Tiếu Tiếu kêu Hàn Thành dẫn đám trẻ về nhà còn mình thì đi lấy thức ăn trước, nhưng đám trẻ không chịu, cứ nhất định đòi đi cùng nên cô chỉ đành dẫn cả bọn trẻ theo. “Chào anh, tôi tới lấy mâm thức ăn. Tô Tiếu Tiếu đưa đơn đặt hàng cho chủ quán.
Chủ quán đã sớm chuẩn bị xong, lập tức bưng một một mâm to đã bọc sẵn ra ngoài, còn đậy rất kín kẽ: “Tiền
cọc mâm đợi sáu mùng bốn các cô tới trả mâm sẽ hoàn lại, mùng một đến mùng ba chúng tôi nghỉ, mùng bốn mới bắt đầu” Tô Tiếu Tiếu mở ra nhìn, thấy món ăn phong phú mà không phải treo đầu dê bán thịt chó mới cảm ơn chủ tiệm
rồi rời đi cùng Hàn Thành.
Bánh Bao nhỏ vô cùng vui vẻ đối với những thứ có thể ăn, cậu bé nhón mũi chân muốn nhìn: “Cha ơi, cha cho
Bạn cần đăng nhập để bình luận