Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 698: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 9

Giang Tuyết biết người bên ngoài đều đang ăn cơm nên cầm khăn tay đánh anh ta: “Hoa qua anh mang tới thì
sao? Em muốn ăn chuối tiêu”
י
Cố Triển Vọng nhìn cô ta chằm chằm, kéo dài âm đuôi một cách ý vị sâu xa: “Chiếu tiêu à…” Giang Tuyết: “…” Thua thua, ngay cả lý luận suông cô ta cũng không thể so được với anh ta, lần đầu tiên thực
י
chiến súng thật với Cố Triển Vọng, làm sao cô ta có thể so được với đàn ông trưởng thành kinh nghiệm đầy
mình
được?
“Nói xem, anh đã từng hẹn hò với mấy người rồi?” Ngược lại không phải Giang Tuyết thật sự muốn biết, cũng
không ngại mà chỉ muốn hòa nhau một ván.
Cố Triển Vọng nhướn mày, hỏi ngược lại: “Em thật sự muốn biết?”
Giang Tuyết “xùy” một tiếng: “Thích nói thì nói.
Cố Triển Vọng lắc đầu: “Không có, anh không thích ăn cơm tây, có thời gian và sức lực đó còn không bằng kiếm
thêm chút tiền”
Dùng lời của hiện nay mà nói Cố Triển Vọng rất hiểu việc kéo dài để thỏa mãn, năng lực tự kiềm chế của anh ta
vô cùng mạnh, anh ta cho rằng sự khác biệt lớn nhất giữa đàn ông thành công và đàn ông bình thường chẳng
qua chỉ là ai hiểu khống chế dục vọng cấp thấp hơn mà thôi. Anh ta có thể làm được cho nên anh ta mới thành công hơn đàn ông bình thường, đây cũng là chỗ khiến anh ta tự hào nhất.
Giang Tuyết biết người đàn ông như Cố Triển Vọng coi thường việc nói dối, lại càng coi thường lừa cô ta hơn, về
chuyện anh ta chưa từng kết đối tượng này ngược lại cô ta thật sự không ngờ tới, bên cạnh không có vài người phụ nữ vây quanh thì thật có lỗi với thân phận và danh tiếng của Cố Triển Vọng quá. Giang Tuyết đang định nói gì thì nghe thấy Cố Triển Vọng lại hỏi: “Người đàn ông có tiền có thân phận có địa vị
còn lớn lên cũng không tệ như anh, kết đối tượng với ai là lời cho đối phương, anh là thương nhân, sẽ không làm loại kinh doanh lỗ vốn này”
Giang Tuyết: “.. Anh nói là em lời sao?” Da mặt của người đàn ông này thật sự đủ dày đấy.
Cố Triển Vọng lắc đầu, lau sạch tay mình rồi niết cằm Giang Tuyết xoay trái xoay phải, nhếch khóe môi cười
bảo: “Có thể lấy được Giang đại tiểu thư làm vợ là vinh hạnh của Cố mỗ
Cố Triển Vọng nói xong đã đứng dậy, ngón tay chỉ vào văn kiện trên mặt bàn: “Nhớ nộp lên trên nhanh nhất có
thể, ba ngày sau chúng ta đi đăng ký kết hôn. Khi đi đến cửa, anh ta lại quay đầu lại: “Chuối tiêu để tối ăn sau,
anh sẽ phái người tới đón em tan làm.
Giang Tuyết: “…” Lão lưu manh!
Giang Tuyết thu dọn xong mặt bàn thuận tay rửa sạch hộp cơm, sau đó chỉnh sửa lại dáng vẻ dung mạo, giờ tan
làm vừa đến cô ta giao tư liệu của Cố Triển Vọng cho bộ phận nhân sự.
Khi tan làm, quả nhiên có một chiếc xe việt dã khí phách đỗ ở cửa bộ đội. Tiểu Đỗ đã sớm đợi ở bên ngoài, anh ta
chưa từng gặp Giang Tuyết nhưng ông chủ nói nhìn thấy người phụ nữ lớn lên xinh đẹp nhất, mặc sườn xám đẹp
nhất thì chính là người đó.
Tuy rằng Tiểu Đỗ không biết Giang Tuyết nhưng nhận ra bộ sườn xám trên người cô ta, đó là bộ mà sáng sớm
hôm
nay anh ta đã đích thân đưa tới nhà ông chủ.
“Cô Giang, ở bên này? Tiểu Đỗ vẫy tay với cô ta.
Giang Tuyết cũng không nhận ra Tiểu Đỗ nhưng cô ta đoán ra được là ai, đơn vị phối xe cho Giang Tuyết, bình
thường cô ta toàn lái xe đi làm rồi tan làm, nếu đã có người tới đón cô ta cũng lười tự mình lái xe.
Tiểu Đỗ vừa mở cửa xe sau vừa nói: “Cô Giang, chào cô, tôi tên là Tiểu Đỗ, là trợ lý của cậu Cố, sau này sẽ phụ
trách đưa đón cô đi làm và tan làm”
Giang Tuyết dừng bước chân: “Sau này?”
Tiểu Đỗ gật đầu :”Đúng, sau này tôi chính là tài xế chuyên dụng của cô Giang”
Giang Tuyết không nói gì, đợi anh ta lên xe, khởi động xe rồi mới bảo: “Cậu ở cạnh Cố Triển Vọng bao nhiêu
năm rồi?”
Tiểu Đỗ nghĩ ngợi, lắc đầu đáp: “Không nhớ rõ nữa, dù sao từ nhỏ tôi cũng đã theo cậu Cố rồi, mười mấy năm
rồi thì phải. Giang Tuyết nhìn kính chiếu hậu với vẻ ngạc nhiên, chàng trai này thoạt nhìn mới hai mươi tuổi thôi, từ nhỏ đã theo Cố Triển Vọng rồi sao?
Tiểu Đỗ dường như nhìn ra được sự nghi ngờ của cô ta, lại chủ động đáp: “Tôi là cô nhi, bảy tuổi lạnh cóng hôn
mê bên cạnh thùng rác ở nước ngoài, cậu Cố thấy tôi là đồng bào, thương tôi nên vẫn luôn dẫn tôi theo bên
cạnh, còn lo cho tôi đi học, nhưng tôi khá ngốc không thi đỗ đại học, tốt nghiệp cấp ba xong vẫn luôn làm việc
bên cạnh cậu Cố
Giang Tuyết gật đầu với vẻ đã hiểu, nhìn như vậy Tiểu Đỗ cũng được xem là tâm phúc của Cố Triển Vọng.
1047 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận