Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 427: Hoàn thành nhiệm vụ

Cơm Nắm há to miệng không thốt thành lời: “Thế cha ơi, cha ném công việc thì chẳng phải cả nhà mình đều ăn không khí hay sao?”
Tô Tiếu Tiếu không nghe nổi nữa: “Được rồi Cơm Nắm, đừng lo lắng, cha đã sắp xếp ổn thỏa cả thôi, không để con hít không khí đâu mà lo, đã nói cả nhà chúng ta sẽ không tách ra rồi, con đi dọn cơm đi, Bánh Đậu nhỏ đi gọi em trai em gái ở nhà dì Nhã Lệ về ăn cơm?
Hai đứa đi chấp hành nhiệm vụ của mình.
Tô Tiếu Tiếu giao tờ rơi tuyên truyền trong tay cho Hàn Thành: “Trước đó bộ trưởng Khương vẫn luôn nói chưa phải lúc, em vẫn luôn không hiểu anh ta có ý gì, xem ra bây giờ đã đến lúc rồi, anh nhìn lời kêu gọi độ tuổi nhi đồng đi học, tuyên truyền học hành thay đổi vận mệnh này đi, đừng nói là trẻ con mà ngay cả người lớn nhìn thấy cũng muốn trở về trường đi học. Hàn Thành, em không thể không nói đám trẻ nhà chúng ta đều rất giỏi, vô cùng giỏi”
Hàn Thành nhận qua lật xem cẩn thận rồi xoa đầu vợ: “Đó là vì mẹ của lũ trẻ cũng vô cùng giỏi, là một người vô cùng vĩ đại”
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt: “Đó là vì cha của đám trẻ có ánh mắt tốt, tìm được một người mẹ giỏi nhất cho đám trẻ của mình”
Cơm Nắm bưng cá khô kho cà tím ra, thật sự không nghe nổi nữa: “Cha có ánh mắt tốt và mẹ giỏi nhất ăn cơm thôi ạ!”
Bánh Đậu nhỏ không dẫn em trai về mà ngược lại dẫn Bánh Trôi nhỏ về: “Mẹ ơi, Bánh Bao nhỏ nhìn thấy cá sốt chua ngọt mà dì Nhã Lệ làm là không chịu nhúc nhích, còn nói cá khô kho cà tím của nhà mình không ngon bằng cá sốt chua ngọt, cứ nhất định đòi ở lại nhà dì Nhã Lệ ăn cơm.
“Mẹ biết rồi, các con rửa tay ăn cơm trước đi.
Bánh Bao nhỏ thường xuyên làm như vậy, ba đứa trẻ trong nhà đều mê đồ ăn mà mẹ làm, trừ phi Tô Tiếu Tiếu không nấu cơm bằng không thức ăn nhà ai cũng không ngon bằng mẹ nấu. Nhưng Bánh Bao nhỏ thì khác, thức ăn nhà nào hợp khẩu vị của cậu bé thì cậu bé sẽ ăn ở đó. Cậu bé ăn chực có thể ăn đến tận nhà Khỉ Con. Cơm nhà Cá Nhỏ cũng không biết đã bị cậu bé ăn chực bao nhiêu lần nên Tô Tiếu Tiếu cũng đã quen rồi.
Nhưng trừ nhà Trụ Tử nhỏ và Cá Nhỏ ra, cô thường không cho cậu bé đi tới nhà người khác ăn chực, chủ yếu là lo lượng cơm của cậu bé quá lớn, tuy mức sống trong hai năm này đã nâng cao lên không ít, cậu bé cũng chỉ ăn một phần ở trước mặt mình mà sẽ không làm ra chuyện ăn sạch đồ ăn của nhà người ta. Nhưng dạ dày của cậu bé như cái động không đáy, người ta gắp cho cậu bé bao nhiêu thì cậu bé cũng sẽ không khách sáo, nói cảm ơn sau đó ăn hết sạch. Người ở thời buổi này chất phác, mình không ăn cũng sẽ nhường cho cậu bé ăn, đứa trẻ còn nhỏ, có đôi khi không biết người ta nhường cho cậu bé ăn nên không thấy ngại.
Trụ Tử nhỏ và nhà Cá Nhỏ thì không sao, còn lần đi tới nhà Khỉ Con ăn đó là bị lão Hồ dùng tai heo lừa đi, chỉ là vì cậu bé cảm thấy quá lâu rồi mình không được ăn tại heo. Khi lão Hồ đưa thịt đến nhà bọn họ, cậu bé nhìn thấy người ta chuẩn bị mang tai heo về nhà ăn, Lão Hồ cũng nhiệt tình, đặt Bánh Bao nhỏ ngồi lên yên sau xe đạp lai về nhà, Tô Tiếu Tiếu muốn cản cũng không kịp.
Buổi tối Khỉ Con lại dẫn Bánh Bao nhỏ đã ăn no căng về nhà, Tô Tiếu Tiếu cho Khỉ Con không ít đồ ăn vặt và đồ khô mang về.
Sau đó Hàn Thành dẫn Bánh Bao nhỏ vào phòng dạy dỗ rất lâu, còn kêu cậu bé úp mặt vào tường suy nghĩ, mới đầu khúc thịt nhỏ vẫn mạnh miệng nói rõ ngày nào chú cũng đưa thịt cho nhà mình, trong nhà chú có nhiều thịt nhất mới đi theo chú, đổi lại là nhà chú khác không có nhiều thịt bằng nhà mình thì cậu bé nhất định sẽ không
đi.
Hàn Thành tức đến bật cười, hỏi sao cậu bé biết thịt nhà người khác không nhiều bằng nhà mình? Cậu bé đáp người mà trong nhà có nhiều thịt đều là loại khỏe mạnh như anh Khỉ Con và anh Cá Nhỏ, còn những anh trai gầy gò đó trong nhà chắc chắn không có thịt ăn.
Hàn Thành không chỉ nghẹn họng mà còn đau tim, giảng giải lý lẽ với một đứa trẻ nhỏ như vậy, nhưng ngày hôm sau cậu bé đã quên mất. Cuối cùng anh kêu khúc thịt nhỏ úp mặt vào tường nghĩ một tiếng, còn phạt cậu bé buổi tối không được ăn thịt để nhớ lâu. Bánh Bao nhỏ người ta cũng quật cường, buổi tối thật sự không ăn thịt, không ăn một miếng nào hết, ngay cả anh trai nhỏ lén giấu vài miếng thịt xào chua ngọt mà cậu bé thích nhất cũng không chịu ăn.
1021 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận