Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 480: Chú đang ghét bỏ cháu sao

Hàn Thành bị cậu bé bôi kẹo đầy mặt, dính nhớp, suýt chút nữa không nhịn được mà ném đứa trẻ xuống, tật xấu cứ hở tí là thơm người này cũng không biết học của ai.
Bánh Bao nhỏ không cần cha ném cũng tự mình muốn bò xuống, dọa cho Trương Hồng Đồ ở phía đối diện vội vàng ôm cậu bé xuống, nói với Hàn Thành: “Vẫn nên để tụi nhỏ ngủ bên dưới đi, trèo lên trèo xuống nguy hiểm quá.”
Hàn Thành dự định ngủ trước một lúc, đợi buổi tối kêu Tô Tiếu Tiếu lên ngủ ngon một giấc, để anh xuống trông đám trẻ.
Đám trẻ tinh lực dồi dào, phong cảnh bên ngoài cửa sổ nhìn tới nhìn lui đều như nhau cảm thấy không có gì thú vị lại bắt đầu lôi đủ loại cờ và bài tú lơ khơ ra chơi.
Trương Hồng Đồ cũng leo lên giường nghỉ ngơi, Nhã Lệ không mệt nên cô ấy chơi cùng các con, Tô Tiếu Tiếu có hơi buồn ngủ, dặn dò hai bé lớn chăm sóc em trai em gái cho tốt rồi cũng trèo lên nghỉ ngơi. Giường trên không
lớn, cô nghiêng người rúc vào trong lòng Hàn Thành, Hàn Thành ôm cô, hai vợ chồng dựa sát vào nhau như vậy nghỉ ngơi trên chiếc giường nhỏ chật hẹp.
Xe lửa lắc lư đi một đường, Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành ngủ một giấc đến trưa.
Cô chậm rãi mở mắt, phát hiện nửa cánh tay của mình tê rần, quay người cũng không quay được, Hàn Thành ngồi dậy trước rồi kéo cô dậy sau: “Tê tay sao?”
Tô Tiếu Tiếu đưa tay cho anh với vẻ đáng thương: “Có một chút”
Hàn Thành giúp cô nắn nhẹ tay: “Buổi tối anh không cần ngủ, em ngủ một giấc ngon là được.
Tô Tiếu Tiếu cũng biết ngủ một giấc như vậy buổi tối chắc chắn không được, mới lắc đầu đáp: “Nửa đêm trước em ngủ, nửa đêm sau anh ngủ, không thể không ngủ”
Cơm Nắm nhỏ nghe được mới bảo: “Cha mẹ, chúng ta có thể bày một ít đồ trên sàn rồi lại lấy một cái chăn ra, con và Trụ Tử nhỏ ngủ trên sàn, mẹ ôm em gái ngủ, cha ôm Bánh Bao nhỏ ngủ, hai người ngủ giường dưới, dì Nhã Lệ và chú Trương ngủ giường trên.
Nhã Lệ lắc đầu: “Không được, cháu và Trụ Tử nhỏ ngủ một giường trên, để chú Trương ngủ trên sàn.
Trương Hồng Đồ gật đầu: “Đúng, cứ như vậy đi, trước đây bọn chú thường ngủ dã ngoại, dù sao cũng chỉ là một
đêm, có chăn đắp vào là ở đâu chú cũng ngủ được”
Tô Tiếu Tiếu nhìn lối đi chật hẹp bên dưới: “Chỉ sợ đêm tỉnh không cẩn thận giẫm trúng người ngủ trên sàn thôi. Trương Hồng Đồ xua tay, đáp: “Tôi da dày thịt béo, dẫm mấy cái cũng không sao?
Hàn Thành nhíu mày, bảo: “Lão Trương, cậu ôm Bánh Bao nhỏ ngủ trên giường đi, tôi ngủ dưới đất.
Trương Hồng Đồ nhìn anh với vẻ cạn lời: “Không phải chứ Hàn Thành, ngay cả cái này cậu cũng giành với tôi sao? Dù sao con nhà ai thì người đó ôm ngủ nhé”
Hàn Thành:
66 27
Bánh Bao nhỏ nghe hiểu, mới chớp đôi mắt to: “Chú Trương, chú đang ghét bỏ cháu sao?” Trương Hồng Đồ nhất thời nghẹn họng: “Không có chuyện đó, chú thích Bánh Bao nhỏ nhất.
Bánh Bao nhỏ chất vấn: “Vậy tại sao chú không chịu ngủ với cháu?”
Hàn Thành giải quyết dứt khoát: “Con trai nhà tôi thích ngủ với cậu hơn, cứ quyết định như vậy đi”
Trương Hồng Đồ: “.” Thật sự là như vậy sao? Sao cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng?”
Buổi trưa ăn cơm, bọn họ nhận nước nóng pha sữa bột cho mấy đứa trẻ, chỉ ăn lương khô ngon miệng đối phó
một bữa, buổi tối mới tới toa ăn gọi cơm canh nóng hổi ăn.
Cơm canh trên xe lửa không cần phiếu, số lượng cũng lớn nhưng vị thì bình thường, chỉ có Bánh Bao nhỏ ăn gì cũng ngon mới cảm thấy vô cùng ngon miệng.
Kẹo Bông Gòn bị nhốt cả một buổi sáng trong toa xe cũng buồn bực phát hoảng, mấy lần muốn chạy ra ngoài đều bị em gái ôm về.
Hàn Thành dứt khoát dẫn nó đi tới nhà vệ sinh coi như ra ngoài đi dạo một vòng.
Ai ngờ đến lượt anh vào nhà vệ sinh, chớp mắt cái đã không thấy Kẹo Bông Gòn đâu nữa!
Đây chính là bảo bối của em gái, Hàn Thành vẫn luôn bình tĩnh cũng bắt đầu luống cuống.
Hàn Thành đi đến toa tàu tìm kiếm ngay lập tức nhưng người đông như biển đi cũng không nhích nổi, Kẹo Bông Gòn lại có thể hình nhỏ nhắn, chỉ chớp mắt cái đã không biết chạy đến đâu rồi, gần như không có khả năng tìm được.
Hàn Thành bình tĩnh nghĩ ngợi, nếu thật sự lạc mất thì chỉ có thể tìm đến nhân viên phục vụ giúp mở loa phát thanh tìm, để người có lòng tốt nhìn thấy gửi lại, có bồi thường cũng được nhưng như thế sẽ làm kinh động đến Bánh Trôi nhỏ ở trong toa xe, thật ra anh càng nghiêng về tiền đề tìm được Kẹo Bông Gòn về mà không làm
kinh động đến Bánh Trôi nhỏ hơn, nhưng cái này gần như là chuyện không có khả năng.
Hàn Thành biết nóng vội cũng không có tác dụng, vẫn quyết định về toa tàu nói rõ tình hình, xin lỗi Bánh Trôi nhỏ rồi mở loa phát thanh tìm chó.
990 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận