Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 83. Ăn chực

Chương 83: Ăn chực
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt: “Hôm nay cảm ơn anh đã cứu bà nội của Trụ Tử, buổi tối nhà chúng tôi ăn ốc, nếu anh không ngại thì sau khi tan làm có thể tới thử.”
Trần Ái Dân trừng to mắt, nhìn Tô Tiếu Tiếu với vẻ khó tin: “Thật sao? Tôi thật sự có vinh hạnh này sao?”
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy bác sĩ Trần này có hơi khờ, ăn có bữa cơm rau dưa mà đến mức này sao?
“Tan làm đi cùng Hàn Thành về là được.”
Bác sĩ Trần suýt thì không nhịn được muốn cười to ba tiếng, không phải chủ nhiệm Hàn không cho anh ta vào nhà sao? Bây giờ anh ta không chỉ có thể đường đường chính chính bước vào mà còn là Tô Tiếu Tiếu đích thân mời nữa!
“Được được được, tôi đi tôi đi, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ!

Bà nội Trụ Tử vui vẻ theo bác sĩ Trần về bệnh viện, Tô Tiếu Tiếu giúp bà ấy lau sạch vết máu ở trên sàn rồi thuận tiện dọn dẹp một chút.
Cơm Nắm và Trụ Tử hái rau đi ra ngoài, đột nhiên cô có hơi hối hận, dù sao cũng cách gần như vậy mỗi ngày kêu Trụ Tử về đây hái là xong, chứ hái nhiều như vậy về cất cũng không còn tươi như vậy nữa.
Đứa trẻ tay nhỏ, ôm đầy rau cũng chỉ đủ lượng hai ngày, vẫn có thể chấp nhận được.
Điều khiến Tô Tiếu Tiếu vui mừng là vườn rau nhà bà nội của Trụ Tử lại trồng không ít tía tô, đây chính là linh hồn của món ốc xào cực ngon, không chỉ ốc xào mà lá tía tô nấu lên cũng rất ngon.
Tô Tiếu Tiếu cũng không khách sáo mà ôm một bó.
Ra đến đầu đường, cô kêu Cơm Nắm và Trụ Tử ôm rau về nhà còn cô bế Bánh Đậu nhỏ đi ra chợ xem còn mấy thứ như xương lớn không.
Nếu đã gọi bác sĩ Trần tới ăn cơm vậy cho dù không có thịt thì cũng phải thêm một món.
Dọc theo đường đi đã có người bàn về chuyện nhà bà nội của Trụ Tử, có người hỏi Tô Tiếu Tiếu nhưng cô cũng chỉ cười trừ mà không nói gì thêm.
Mọi người bắt đầu nói đến mẹ của Trụ Tử, tất cả đều mang vẻ mặt lòng đầy căm phẫn, nói gì mà không thủ tiết, cha của Trụ Tử đi chưa đến nửa năm đã lấy tiền trợ cấp vội vàng gả cho người khác, lại còn không cần Trụ Tử nhỏ bé. Đàng trai cũng không phải thứ tốt đẹp gì, vốn cũng chỉ tham lam tiền trợ cấp của cô ta, sau khi lừa sạch tiền trong tay cô ta còn nói cô ta có số khắc chồng, muốn đuổi cô ta về, còn chê cô ta không sinh được con trai, thậm chí còn đoán người chồng kia bị cô ta khắc hết nên hoàn toàn không dám đụng vào cô ta, thế thì làm sao mà sinh con trai được? Nếu không phải lần nào cô ta cũng về nhà chiếm đoạt tài sản mang về thì đã sớm bị đuổi cổ về rồi. Lần này không phải lại đoán chính xác ngày phát tiền trợ cấp nên về hay sao, cũng không biết đợt này đã xảy ra chuyện gì còn đánh bể đầu bà nội của Trụ Tử, hại bà ta phải vào viện, xem lần này cô ta còn dám tới làm trò nữa không.
Thời buổi này, có thể nói các bác gái dưới gốc đa đầu làng là những tình báo viên mạnh nhất, trong phạm vi mười tám dặm thôn không có chuyện gì mà bọn họ không biết, Tô Tiếu Tiếu nghe đông một miệng, nghe tây một tai, trên cơ bản gom lại cũng hiểu rõ ràng toàn bộ sự việc.
Có khả năng cũng có thành phần thêm mắm dặm muối đồn bậy vào trong nhưng ngắt đầu bỏ đuôi cũng ra sự việc.
Có một người mẹ như vậy, Trụ Tử nhỏ bé cũng thật khổ.
Vận may của Tô Tiếu Tiếu không tệ, xưởng chế biến thịt còn lại mấy khúc xương lớn không thịt, nếu như cô đi muộn vài phút nữa thì người ta đã dọn sạp hết rồi.
Cô theo lệ thường kêu nhân viên bán thịt giúp mình chặt nhỏ một chút, người đó không nói hai lời tay cầm đao chặt “phập phập phập phập” giúp cô chặt thành vài khúc.
Nhân viên bán thịt tên là lão Hồ, là một ông chú rất dẻo mỏ, ông ta hỏi Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ Cơm Nắm, cô Trình đó không tới nhà các cô gây phiền phức đấy chứ?”
“Cô Trình tìm tôi gây sự sao?” Tô Tiếu Tiếu không hiểu tại sao ông ta lại nói như vậy.
Lão Hồ: “Hôm qua cô ta tới hỏi tôi có phải ngày nào cô cũng tới mua thịt không, một lần mua bao nhiêu, có phải vô cùng tham ăn không?”
Tô Tiếu Tiếu: “….” Trình Lệ Phương là ăn no rửng rỡ muốn kiếm chuyện sao? Giáo viên tiểu học đều rảnh như vậy sao?
Lão Hồ nói tiếp: “Cô ta là giáo viên chủ nhiệm của con trai út của tôi nên tôi cũng không tiện đắc tội, mà chỉ nói cô từng mua xương ống một lần chứ chưa từng mua thịt gì, cô ta còn không tin, cũng không biết cô ta hỏi cái này làm gì nữa.”
Tô Tiếu Tiếu xem như đã biết nhà bọn họ bị ai báo cáo có tác phong sinh hoạt sa đọa rồi, hoàn toàn không ngờ lại là cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận