Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 283: Cuộc nói chuyện của hai người đàn ông

Lượng tin tức này thật sự quá lớn khiến cơn buồn ngủ của Tô Tiếu Tiếu lập tức bay sạch, cho dù ông cụ đi đột
ngột hay là thân thế của Trụ Tử đều khiến cô không thể tiêu hóa ngay lập tức được.
Hàn Thành vẫn chưa tắm rửa, trên người còn bẩn nên không tiện ôm cô, anh nhéo nhẹ gương mặt cô: “Đừng
nghĩ quá nhiều, mệt thì ngủ trước đi, anh đi tắm trước đã.
Thật ra Tô Tiếu Tiếu đã lờ mờ đoán ra được thân thế của Trụ Tử không đơn giản nhưng cũng không đoán đến
tận bên thủ đô: “Vậy khi nào thì Trụ Tử về thủ đô?”
Hàn Thành lắc đầu: “Chưa chắc đã về thủ đô, nếu như cha mẹ Trụ Tử khôi phục chức vụ ban đầu sẽ về bộ đội
chúng ta, nhưng nếu bọn họ muốn được điều về thủ đô ở bên ông cụ vậy Trụ Tử phải đi theo bọn họ, tóm lại em
cứ chuẩn bị tâm lý là được”
Tô Tiếu Tiếu lại thở dài: “Trụ Tử ngoan như vậy, đừng thấy cậu bé lớn ngang Cơm Nắm nhưng làm việc thận
trọng, lại biết chăm sóc người khác, em thật sự không nỡ để cậu bé đi
Cô xoa bụng mình, nói đùa: “Nếu như em có thể sinh một đứa con gái thì tốt rồi, đợi sau khi con bé trưởng
thành sẽ kết làm một đôi với Trụ Tử, vậy cậu bé vẫn là người nhà của chúng mình.
Suy nghĩ này vừa thốt ra khiến Hàn Thành có hơi cạn lời, còn tính bồi dưỡng con rể cho con gái từ nhỏ luôn.
Tô Tiếu Tiếu còn xoa bụng mình, nói với giọng dịu dàng “Bé cưng, con có thể nghe hiểu lời mẹ nói không? Nếu
con là một em gái thì đá vào bụng mẹ một cái được không?”
Tô Tiếu Tiếu vừa dứt lời, vẻ mặt lập tức cứng đờ.
Cô xoa bụng dưới bên trái với vẻ khó tin, ngẩng đầu nhìn Hàn Thành trong sự mừng rỡ: “Hàn Thành, bé cưng vừa
mới động đậy này, con bé thật sự đá em một cái!”
Tô Tiếu Tiếu mang thai hơn bốn tháng nhưng đây vẫn là lần đầu tiên thai cử động.
Hàn Thành cũng vô cùng ngạc nhiên, cũng mặc kệ trên người bẩn mà ngồi xổm xuống trước mặt Trụ Tử, áp tai
lên bụng cô: “Con gái, cha là cha con, con nghe thấy cha thì đá thêm cái nữa đi”
Sau đó anh thật sự cảm giác được bụng của Tô Tiếu Tiếu chấn động vài cái, anh nhìn cô mà vui vẻ giống như
một đứa ngốc: “Tiếu Tiếu, là con gái, con bé nghe thấy, nhất định là con gái rồi!”
Tên khờ khạo Trần Ái Dân đó còn giễu cợt anh không có số làm cha vợ, không phải con gái anh đã tới rồi sao?
Hiển nhiên Tô Tiếu Tiếu cũng biết thai hơn bốn tháng đạp bụng là chuyện bình thường nhưng vẫn có một loại hy vọng, dù sao thì xác suất có con gái hay con trai đều là năm mươi phần trăm, nói không chừng lại là thật. Cô xoa mặt Hàn Thành: “Nếu thật là em gái vậy người duy nhất phải thất vọng trong nhà là Bánh Đậu nhỏ rồi,
chưa ra ngoài thì thật sự không dễ nói trước.
thằng bé cả ngày chỉ muốn có em trai, mẹ em thường nói lời trẻ con nói là chuẩn nhất nhưng ngày nào đứa trẻ Hàn Thành và “con gái” chào hỏi xong cũng hài lòng đứng dậy, thuận tiện hôn một cái lên mặt cô: “Không phải
Đại Bảo, Tiểu Bảo, Cơm Nắm và Trụ Tử đều là trẻ con sao? Chỉ có một mình Bánh Đậu nhỏ kiên trì nói là em trai
thôi, bốn so với một, vẫn là con gái”
Tô Tiếu Tiếu hiếm khi thấy Hàn Thành vẫn luôn chững chạc có một mặt trẻ con như vậy, cô giục anh: “Đi tắm đi
đã lái xe cả ngày rồi, mau nghỉ ngơi sớm một chút”
Cảm xúc của Hàn Thành đã tốt hơn rất nhiều vì được tương tác với con gái, tuy rằng ông cụ nhà họ Triệu đã
nhắm mắt xuôi tay, ra đi an lành nhưng chung quy vẫn không nỡ như vậy.
Đám trẻ tắm xong đã có tinh thần hơn không ít, còn có tiếng cười nói truyền ra khi đi ngang qua phòng của bọn
trẻ, không biết tụi nhỏ đang làm gì nữa.
Hàn Thành tiến vào phòng nói với các con một cách ý vị sâu xa: “Ông nội của Cá Nhỏ mất rồi, ngày mai khi cậu
bé tới chơi, các con cố hết sức nhường cậu bé một chút, chọc cho cậu bé vui vẻ nhé. Thật ra Cá Nhỏ năm tuổi vẫn còn mơ hồ lắm, đối cái cái chết vẫn chữa có khái niệm gì nên điều chỉnh cảm xúc rất nhanh, vừa rồi nhìn thấy cậu bé đã không có chuyện gì nhưng Hàn Thành vẫn dặn dò các con trước. Bánh Đậu nhỏ còn nhỏ vẫn chưa có khả năng cảm nhận loại chuyện này, nhưng Cơm Nắm nhỏ đã trải qua cái chết của mẹ, Trụ Tử nhỏ cũng đã trải qua cái chết của bà, hai đứa trẻ nghe được tin này đều im lặng. Trụ Tử nhỏ nói: “Chú Hàn, chú yên tâm, bọn cháu sẽ nhường Cá Nhỏ, ông Triệu chắc chắn cũng giống như bà
nội cháu biến thành ngôi sao trên trời, ở một thế giới khác nhìn bọn cháu”
Hàn Thành xoa đầu Trụ Tử nhỏ: “Trụ Tử nhỏ nói không sai, chúng ta sống bình an ở thế giới này chính là sự tôn trọng lớn nhất dành cho bọn họ. Không biết có phải bị ảnh hưởng từ lý do con rể đó của Tô Tiếu Tiếu không mà
Hàn Thành lại cảm thấy bồi dưỡng một cậu con rể cho con gái mình từ nhỏ cũng rất không tệ.1035 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận