Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 602: Diễn viên nhí

Mới đầu Nhã Lệ không biết đã xảy ra chuyện gì, sau đó nghe ngóng mới biết là có chuyện như vậy, thầm nghĩ
diễn viên nhỏ mà đạo diễn miêu tả không phải chính là Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ hay sao? Sẽ không phải
ông ta từng gặp Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ mới dựa theo bọn trẻ để tìm kiếm đấy chứ? Nhã Lệ im lặng, trước trở về nói chuyện này với Tô Tiếu Tiếu, nhân lúc nghỉ hè, hai đứa nhỏ ở nhà cũng nhàn rỗi
hỏi cô có ngại cho Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ đi tới tổ kịch làm diễn viên khách mời vài cảnh hay không, coi
như chơi còn có thể kiếm tiền ăn vặt.
Tô Tiếu Tiếu không có ý kiến dù sao cũng có Nhã Lệ trông chừng, cứ coi như đi trải sự đời, trải nghiệm cuộc
sống khác một chút cũng rất tốt.
“Bánh Bao nhỏ chắc hẳn không có vấn đề, chỉ không biết Bánh Trôi nhỏ có chịu đi không, phải hỏi ý kiến bọn trẻ
trước đã, nếu muốn đi thì chị dẫn đi đi.
Nhã Lệ nói: “Chị nói tổ kịch có đồ ăn Bánh Bao nhỏ chắc chắn sẽ đi theo chị, nhưng Bánh Trôi nhỏ chưa chắc đã
đồng ý, vậy chúng ta vẫn nên hỏi đám trẻ trước đi”
Kết quả cô ấy vừa hỏi Bánh Bao nhỏ đã trực tiếp hỏi: “Tổ kịch có vui không ạ? Sau này có phải cháu cũng có thể
lên tivi không? Có bao cơm không? Cơm ngon chứ ạ? Có thể ăn thịt không ạ? Có thể ăn món cháu chưa từng
được ăn
không?”
Tô Tiếu Tiếu càng nghe càng cảm thấy sao lời này quen tai, hình như năm ấy cô đã bị Hàn Thành lừa đi như vậy? Hóa ra tính cách của Bánh Bao nhỏ là bản nâng cấp của cô, thật xấu hổ quá.
Nhã Lệ bật cười xoa đầu đứa trẻ: “Không chỉ có thể lên tivi mà còn có thể lên màn ảnh lớn trong rạp chiếu phim
nữa đó, cháu yên tâm, đạo diễn của bọn dì tìm diễn viên phát điên mất rồi, nếu cháu hợp mắt chú ấy, cháu muốn
ăn gì cũng được.
Bánh Bao nhỏ cười híp mắt, chép miệng: “Thật ạ? Vậy cháu có thể ăn rất nhiều kem có được không ạ?” Mùa hè này kem đã hơn cả chocolate vinh dự trở thành số một trong bảng xếp hạng món ăn vặt yêu thích nhất
của Bánh Bao nhỏ.
Tô Tiếu Tiếu phá ngang giấc mộng đẹp của cậu bé: “Không được, mẹ đã nói một ngày nhiều nhất chỉ được ăn
một cái, nếu như con không nghe lời sau này mẹ sẽ tịch thu tiền tiêu vặt của con, một cây cũng không cho phép
ǎn.”
Bánh Bao nhỏ phồng má, nhìn mẹ với vẻ đáng thương rồi lại nhìn Nhã Lệ, bắt đầu làm nũng: “Dì Nhã Lệ…”
Tô Tiếu Tiếu nói: “Kêu ai cũng vô dụng, chuyện này do mẹ quyết.
Nhã Lệ nhịn cười, nhún vai đáp: “Chúng ta đều nghe theo mẹ cháu đi, ăn rất nhiều kem có khả năng không được,
nhưng ăn một cây kem vị chocolate vẫn được chứ.
Bánh Bao nhỏ không có cách nào khác, được rồi, kem vị chocolate cũng rất ngon. Mẹ không dữ nhưng không biết tại sao tất cả mọi người đều nghe lời mẹ, ngay cả cha cũng không dùng được, người khác nói thì không
được coi trọng. Bỏ đi bỏ đi, đợi khi cậu bé cao lớn như cha chắc chắn ngày nào cũng sẽ coi kem như cơm ăn, ăn no căng mới thôi! Trên thực tế đợi sau khi Bánh Bao nhỏ lớn thành Bánh Bao bự cũng sẽ không coi kem thành cơm ăn.
Bây giờ tuy Bánh Trôi nhỏ đã không sợ người lạ cho lắm nhưng cô bé vẫn không thích nơi đông người nên không
muốn đi cho lắm, nhưng Bánh Bao nhỏ cầu xin cô bé với vẻ đáng thương, nói nếu cô bé không đi thì cậu bé
không ăn được kem có vị chocolate mất. Trụ Tử đồng ý đi cùng cô bé thì cô bé mới miễn cưỡng gật đầu.
Cơm Nắm đi qua quay quanh Bánh Bao nhỏ nhìn trái nhìn phải, nắn cái cằm nhỏ đầy thịt của cậu bé, nhìn nửa ngày cũng không cảm thấy cậu bé có chỗ nào lớn lên giống trong phim. Diễn viên nhỏ xuất hiện trên tivi đều vừa gầy vừa lớn, nghe nói phải như vậy lên tivi mới đẹp, kiểu như Bánh Trôi nhỏ nhìn thế nào cũng ưa nhìn hết,
nhưng Bánh Bao nhỏ là một khúc thịt nhỏ danh xứng với thực, từ lúc bắt đầu chạy bộ với bọn trẻ càng ngày càng chắc chắn hơn.
“Dì Nhã Lệ, Bánh Trôi nhỏ nhà bọn cháu thì không sao nhưng hình như cháu chưa từng nhìn thấy diễn viên nhỏ nào trên tivi giống như Bánh Bao nhỏ hết, thằng nhỏ có thể được chọn sao ạ? Lỡ như đạo diễn gì đó của các dì chọn Bánh Trôi nhỏ chứ không chọn Bánh Bao nhỏ vậy không phải Bánh Bao nhỏ sẽ khóc nhè sao?” Bánh Bao nhỏ tức tối đập vào tay anh hai: “Em không thèm khóc đâu nhé, sao anh hai có thể như thế được nhỉ,
em giỏi như vậy chú đạo diễn không chọn trúng em là ánh mắt của chú ấy không tốt!” Cơm Nắm vò loạn tóc em trai: “Ái chà, khúc thịt nhỏ nhà chúng ta còn biết cái gì gọi là ánh mắt không tốt sao? Vậy em phải thể hiện tốt một chút mới có thể khiến đạo diễn chọn trúng em, đừng làm mất mặt nhà mình đó.1105 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận