Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 529: Đại ca

Bà nội Điềm Điềm nói rồi lại thở dài: “Mắt thấy thanh niên trí thức liên tục về thành, thím đoán qua một hai năm nữa cho dù không có đơn vị thu nhận thì toàn bộ thanh niên trí thức về quê đều sẽ được thả về hết, đến khi đó
có khả năng ngay cả công việc rửa bát cũng phải giành với những người trẻ tuổi sức dài vai rộng đó, thế thì thân xác già nua này của thím sao mà tranh nổi”
Nghe đến đây, Tô Tiếu Tiếu đưa mắt nhìn Hàn Thành, Hàn Thành hơi gật đầu.
Cô nói: “Bà nội Điềm Điềm, cháu dự định hợp tác với chị Bạch Lan ở nhà bên cạnh mở một tiệm cơm vừa vặn đang thiếu người, nếu như thím không ngại có thể tới chỗ cháu đi làm, nhưng toàn làm việc tay chân là sự thật” Bà nội Điềm Điềm nhìn cô với vẻ khó tin: “Cháu… không phải các cháu là sinh viên đại học thủ đô hay sao? Sao
còn mở tiệm cơm?”
Tô Tiếu Tiếu nói đùa: “Nuôi con vất vả, cũng phải làm chút nghề phụ mới có thể nuôi được bốn đứa trẻ trong nhà chứ ạ.
Bà nội Điềm Điềm lại tin là thật, gật đầu: “Cũng đúng, chút tiền trợ cấp lên đại học đó của các cháu không đủ nuôi bốn đứa trẻ, các cháu muốn mời thím, thím cảm ơn trời cảm ơn đất cầu còn chẳng được, làm sao còn có gì ngại với không ngại ở đây? Cháu yên tâm, năm nay thím mới có bốn mươi lăm tuổi, cơ thể khỏe mạnh, chồng thím đi sớm, một quả phụ như thím nuôi con trai tới lớn, bây giờ còn có thể nuôi cháu gái tới lớn.
Thật là mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà một cảnh, trên đời này phần lớn người đều mang trọng trách tiến lên, nhưng cuộc sống vẫn cần phải trải qua, không phải sao?
Việc duy nhất Tô Tiếu Tiếu có thể làm chính là tăng tiền lương cho bà ta cao hơn một chút: “Vậy chúng ta quyết định như vậy nhé, nhưng bên cháu phải cuối tháng hai mới có thể khai trương, không biết thím có thể đợi được
không?”
Bà nội Điềm Điềm thở phào một hơi: “Có thể có thể, bao lâu thím cũng đợi được, chúng ta hàng xóm láng giềng, hai người các cháu lại là sinh viên đại học còn có thể lừa thím được chắc?”
Lo nhân thủ xong xuôi, trong lòng Tô Tiếu Tiếu cũng chắc chắn hơn, nói thật, thuê mấy người không biết rõ ngọn ngành ở bên ngoài về cô thật sự không yên tâm, lòng đề phòng người không thể không có, cô và Hàn Thành không có thời gian ở trong tiệm, mà đám trẻ cũng không thể tránh cả ngày chạy trong tiệm được, Bánh
Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ vẫn còn nhỏ như vậy, cẩn thận một chút cũng không sai.
Trần Bình An khai giảng sớm, cậu ta cũng đi tới trường học báo danh vào sáng hôm nay. Cậu ta cũng hoàn toàn tin tưởng vô điều kiện vào gia đình Tô Tiếu Tiếu từ Hàn Thành xuống đến Bánh Trôi nhỏ, nên Bạch Lan làm ăn
chung với người như vậy cậu ta cũng hoàn toàn yên tâm rời đi.
Mười sáu tháng giêng, tiến hành động thổ.
Người sửa sân là Bạch Lan tìm tới, đều là tìm một vài người bản địa bán sức làm việc, cô ta vừa nói yêu cầu với
bọn họ đã bắt đầu keng keng coong cong rầm rầm rồi.
Mấy thứ như bàn và ghế Hàn Thành đã sớm liên lạc với bên thợ mộc đi làm, đợi công trình bên này xong xuôi có
thể đưa qua.
Về phần mua sắm mấy thứ như nồi bát muôi đĩa này thì lại là ông cụ ra mặt tìm người sắp xếp, mới sáng hôm nay chú lão Dương đã theo xe chuyển tới. Tiểu Ngũ cũng bắt đầu giúp ông cụ tìm nhà gần đó, sau này chú lão Dương vẫn sẽ ở nhà ông cụ.
Về phần yêu cầu đối với nhà ở, ông cụ kêu Tiểu Ngũ hỏi cháu trai nhà mình, mà yêu cầu duy nhất của Trụ Tử nhỏ chính là không thể quá xa nhà Cơm Nắm. Tiểu Ngũ cũng rầu rĩ, các ngõ xung quanh chỉ có mấy căn như vậy,
nhà có thể bán không nhiều lại còn khoanh phạm vi hẹp như thế, trong lúc nhất thời anh ta nào có thể biến ra một căn nhà được chứ?
Đi nhà trẻ đối với Bánh Bao nhỏ mà nói quả thật là như cá gặp nước, có nhiều bạn nhỏ như vậy chơi cùng cậu bé, nhìn thấy ai khóc là đi lên an ủi một phen, không thì vung nắm tay dọa sợ người ta không dám khóc trước, sau đó lại cười tủm tỉm cho người ta mượn đồ chơi của mình để chơi. Chỉ ngắn ngủi vài ngày đã thu phục được không ít bạn nhỏ nghiễm nhiên trở thành đại ca trong lớp. Mới đầu Bánh Trôi nhỏ có hơi không thích ứng được nhưng có Đường Điềm Điềm chơi cùng, còn có Bánh Bao nhỏ bảo vệ nên cô bé cũng thích ứng rất nhanh. Đến chiều Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành đi tới đón, từ xa đã nhìn thấy bạn nhỏ trong lớp cung kính đi qua nói tạm biệt với Bánh Bao nhỏ, Bánh Bao nhỏ mỉm cười gật đầu ra hiệu cho đám trẻ lui, bộ dáng nhỏ “quỳ xuống vấn an bản điện hạ xong thì về nhà uống sữa đi” đó, làm đại ca này quả thực còn có phong phạm hơn cả Cơm Nắm. Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành đưa mắt nhìn nhau, lắc đầu với vẻ cạn lời.
1024 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận