Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 665: Quyền phát ngôn

“Tô Tiếu Tiếu đã bắt đầu vẽ từ nhỏ rồi sao?”
Chuyện này Đại Bảo và Tiểu Bảo vô cùng có quyền phát ngôn.
Đại Bảo từ lúc ba tuổi đã theo cha mẹ đi học ở nhà trẻ đơn vị, còn Tiểu Bảo vẫn luôn cùng “Tô Tiếu Tiếu” trưởng
thành, cũng là cô dạy vỡ lòng, cậu bé có quyền phát ngôn nhất: “Đúng ạ, ông nội và bà nội của cháu đều nói từ nhỏ cô đã thích viết chữ vẽ tranh còn có đọc sách nữa, cho nên cô là sinh viên đại học đầu tiên trong thôn bọn cháu, còn là vào đại học với thân phận thủ khoa, bọn cháu đều là do cô dạy hết.
Quả thật, cho dù là nguyên chủ hay là Tô Tiếu Tiếu xuyên tới đây đi học viết chữ vẽ tranh gần như chính là
chuyện bọn họ cầm bút lên là có thể bắt đầu làm được, đều đã thành bản năng khắc vào trong DNA nên làm sao có thể kém được?
Cố Triển Vọng gật đầu: “Tốt lắm, vô cùng tốt, các cháu đều mang tới bất ngờ rất lớn cho chú, cứ làm theo cái
này đi, những cái khác các cháu tự xem sao mà làm, chú sẽ không hỏi nữa, đến giờ trực tiếp đi xem thành phẩm thôi, đúng rồi, đại khái các cháu cần bao nhiêu ngày?”
Cơm Nắm đáp: “Khoảng một tuần ạ, bọn cháu dự định chia thành hai tổ, Trụ Tử và Bánh Đậu nhỏ phụ trách
tường ngoài, cháu dẫn những người khác phụ trách bức tường này. Cá Nhỏ, Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ tự
do phát huy, chỉ ở bên dưới cùng tô điểm một vài thứ không liên quan đến chủ đề chính, hiệu quả cuối cùng cho ra chưa chắc đã hoàn mỹ nhưng sẽ trẻ con và thú vị hơn.
Cố Triển Vọng gật đầu: “Như vậy rất tốt, những hoa cỏ, côn trùng và kẹo ngẫu hứng dưới tường ở Tam Xan Tứ
Lý đều rất đẹp”
Cơm Nắm gật đầu đáp: “Là như vậy, mẹ cháu nói trẻ con cũng có lợi của trẻ con, người cùng với tuổi tác càng
lớn lên thứ vẽ ra và viết ra hiển nhiên cũng sẽ có thêm phần đẽo gọt, đồng thời cũng sẽ mất đi linh khí và vẻ
ngây thơ chất phác một chút. Vẻ non nớt của đám người Bánh Bao nhỏ vừa vặn bổ sung phần linh khí này, như vậy tác phẩm nhìn như không hoàn mỹ nhưng chỉnh thể mới gần hòa hợp và cân bằng nhất.
Cố Triển Vọng vỗ vai Cơm Nắm: “Tô Tiếu Tiếu là một đồng chí nữ rất giỏi, kiến thức và chiều sâu tư duy của cô
ấy đã vượt qua phần lớn người, cũng là giáo viên cuộc đời tốt nhất của các cháu. Tuy rằng cô thoạt nhìn yếu đuối và yểu điệu như vậy nhưng cô là người mạnh mẽ trong lòng chân chính.
“Cái đó là hiển nhiên rồi ạ!” Đám trẻ đều rất tự hào, cũng không thể đồng ý hơn được.
Lời không nói nhiều nữa, muốn tranh thủ có nhiều thời gian đi chơi một chút thì đám tẻ nhất định phải giành
từng giây từng phút bắt đầu làm việc.
Bản thảo đều đã cho ra, dựa theo nó mô phỏng lên tường không phải chuyện gì khó lắm, nếu không phải diện tích quá lớn còn phải lên màu thì trong một ngày bọn trẻ cũng có thể làm xong.
Kỳ nghỉ hè này, Tô Tiếu Tiếu không thể nghi ngờ gì lại thành người nhàn rỗi nhất trong nhà.
Cả ngày Hàn Thành ngâm mình ở phòng thí nghiệm, ngay cả cơm trưa cũng giải quyết ở trường học, đám trẻ
đều đi “làm công hè” đến ngay cả đôi long phụng thai nhỏ tuổi cũng đi làm việc theo. Cố Triển Vọng cũng sẽ lo cơm nước, ngược lại cô cũng ngại mình quá mức an nhàn.
Ngủ nướng một giấc tỉnh lại tùy tiện ăn chút bánh quy và sữa bò, cô bắt đầu quy hoạch phố ẩm thực trong lời Cố
Triển
Vọng.
Cố Triển Vọng có quan hệ mật thiết với chính phủ chắc chắn đã có được tin tức cụ thể gì đó hoặc là lấy được đặc quyền gì, cá nhân kinh doanh hợp pháp hóa là điều tất yếu cho việc phát triển kinh tế xã hội, chính phủ chắc
chắn cũng sẽ nhìn thấy một điểm này, nói không chừng trung tâm thương mại của Cố Triển Vọng chính là một
thí điểm cho việc cá nhân kinh doanh hợp pháp, chẳng qua văn kiện của Đảng có khả năng còn cần một chút thời gian mới có thể phê xuống.
Nhưng vấn đề trang trí trong trung tâm thương mại cũng không dễ làm, đợi đến khi thật sự đưa vào kinh doanh
còn cần thời gian một hai năm nữa, tiết điểm đầu năm tám mươi này cũng vừa vặn là thời điểm ban hành giấy phép kinh doanh cho hộ cá thể, thời gian cũng vừa vặn đối chiếu, chắc hẳn là như thế.
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy nhân lúc có thời gian, giai đoạn đầu làm thêm công tác chuẩn bị một chút cũng không
xấu. Nếu trung tâm thương mại này lớn bằng vài trung tâm thương mại thủ đô vậy tự mình kiểm soát toàn bộ sẽ không thực tế, có thể một nửa là tự chủ kinh doanh, làm các món ẩm thực đặc sắc ở các vùng miền, còn một nửa khác dùng để quảng cáo cho thuê, tìm vài quán bảng hiệu tốt, làm được món ngon bản địa vô cùng chính thống để tạo độ nổi tiếng, không thể nói tạo ra bước ngoặt mới ở đô nhưng ít nhất phải làm đến mức toàn bộ người gần đây muốn ra tiệm ăn cơm sẽ không lập tức nghĩ đến tiệm cơm quốc doanh, cũng không phải đến những cửa hàng chuyên môn ăn gà nướng nào đó, mà là trung tâm của bọn họ, có thể làm được như thế đã rất
thành công rồi.
988 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận