Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 639: Giành công

Nhưng rất nhanh ông ta đã lấy lại bình tĩnh, quyết định đánh đòn phủ đầu nắm quyền chủ động trong tay mình, giọng điệu của ông ta rất thân thiết và thoải mái: “Bí thư Tô và đồng chí Tô Tiếu Tiếu cũng ở đây sao, huyện trưởng Lý, ông tìm tôi là hỏi chuyện thu hoạch trước đó sao? Trước đó tôi đã nói rồi, công lao của đồng chí Tô Vệ Dân rất lớn, trước đó không phải ông từng nói muốn biểu dương bọn họ sao? Bây giờ tới cũng vừa lúc. Lúc này huyện trưởng Lý mới nhớ ra chuyện này, thuận theo lời này chuyển chủ đề, ông ta chỉ vào một vị trí kêu chủ nhiệm Trần ngồi xuống: “Chủ nhiệm Trần không cần thiết khiêm tốn, nếu không phải có tầm nhìn xa của ông và vạch ra phương hướng giải quyết thì thôn Tô Gia cũng không tránh khỏi một đợt thiên tai này. Tô Tiếu Tiếu chớp mắt, tầm nhìn xa và vạch ra phương hướng giải quyết à.
Chủ nhiệm Trần nhìn vẻ mặt của hai cha con họ Tô thầm kêu hỏng rồi, nhưng lúc này muốn cứu chữa cũng đã không kịp nữa, rốt cuộc hai người bọn họ tới đây làm gì?
Quả nhiên, ngay một giây sau ông ta đã nghe thấy Tô Tiếu Tiếu hỏi: “Huyện trưởng Lý, tôi không hiểu cho lắm,
tầm nhìn xa và vạch ra phương hướng giải quyết là phương diện nào vậy. Ông đang chỉ chuyện chủ nhiệm Trần nhận được báo cáo nói tôi vì tư lợi cá nhân giật dây cha tôi thu hoạch lúa nước là rất có tầm nhìn xa, hay là chuyện cưỡng chế chúng tôi dừng việc thu hoạch lúa nước là vạch ra phương hướng giải quyết? Đúng rồi chủ nhiệm Trần, tôi thật sự rất muốn hỏi một chút, rốt cuộc là ai đã báo cáo tôi với ông vậy?”
Tô Tiếu Tiếu cười nhẹ, giọng nói dịu dàng động lòng người, không hề có ý tứ chỉ trích nào cả cũng không giống đang hỏi ngược lại, trái lại giống như một học sinh ngoan khiêm tốn xin lãnh đạo chỉ dạy.
Thật ra trong lòng cô lại cười lạnh, lời mà huyện trưởng Lý vừa nói ra này cô còn có gì không hiểu nữa, đây rõ ràng là có người muốn giành công đây mà.
Chủ nhiệm Trần còn chưa kịp đáp lời thì cô lại nói: “Theo tôi thấy, người mà chủ nhiệm Trần chắc hẳn nên cảm ơn nhất chính là người đã báo cáo tôi đó, nếu người đó không báo cáo tôi thì ông cũng sẽ không cởi bỏ thân phận tôn quý tới thôn Tô Gia chúng tôi, càng không nhìn thấy cha tôi nhìn hiện tượng thiên văn cả đêm đoán được bão sẽ đổ bộ sớm, triệu tập mọi người đi thu hoạch lúa nước gấp từ trước khi ông tới.
Ông cũng sẽ không quyết định thật nhanh mời chuyên gia khí tượng và những người có kinh nghiệm các ở thôn trang gần đó nhiều lần xác nhận bão có khả năng tới sớm, càng không ngay hôm sau đã báo cáo tin tức khí tượng, triệu tập toàn bộ công xã thu hoạch gấp trước thời hạn, tuy rằng chỉ tranh thủ thêm được một ngày rưỡi
nhưng tôi nghe nói tinh thần quần chúng mãnh liệt, mọi người suốt đêm thu hoạch cũng gặt được bốn mươi năm mươi phần lúa, đúng chứ?”
Chủ nhiệm Trần đỏ mặt tía tai, nửa ngày mới nặn ra được một câu: “Không có, không phải như thế” Lần này Tô Tiếu Tiếu cũng không dịu dàng như vậy nữa, có thể nói là lý lẽ sắc bén: “Không phải thế này thì còn là thế nào nữa, nói tới nếu không phải Hàn Thành nhà tôi lập tức xin bộ đội cho cứu binh tới thì thôn Tô Gia chúng tôi cũng không thể gặt hết được toàn bộ lúa nước, lãnh đạo sẽ không cho rằng đây cũng là công lao của chủ nhiệm Trần đấy chứ. Những công xã khác thì sao, quả thật nên cảm ơn chủ nhiệm Trần, nhưng người mà thôn Tô Gia chúng tôi nên cảm ơn nhất chính là những quân nhân không ngại vất vả vội tới giúp đỡ gặt lúa đến chín giờ tối, còn có cả ơn không cản trở của chủ nhiệm Trần đây.
Tô Tiếu Tiếu hơi dừng một chút, vẻ mặt ham học hỏi như khát nước, lại vòng về chủ đề ban đầu: “Cho nên chủ nhiệm Trần, tôi thật sự rất tò mò rốt cuộc là ai đã báo cáo tôi thế”
Phải nói người ở trong văn phòng huyện trưởng vừa rồi bị người điểm huyệt thì lần này chính là đốt pháo, huyện trưởng Lý gần như gầm lên: “Chủ nhiệm Trần, rốt cuộc chuyện này là thế nào?”
Giờ này khắc này, trong lòng chủ nhiệm Trần chỉ có một suy nghĩ, đó chính là “xong rồi, lần này hoàn toàn xong
rồi”
Ông ta vốn không dự định giấu trên lừa dưới nhưng bị một câu “viết chiến tích, vị trí chuyển lên trên” đó của lãnh đạo làm cho đầu óc tối tăm mới giấu nhẹm phần tình hình thực tế này đi, cho rằng một cán bộ cơ sở không thích nổi bật giống như Tô Vệ Dân không có khả năng tới huyện cố tình nói chuyện này ra, đến khi đó có khen ngợi xuống cũng chắc chắn không thiếu một phần của ông ấy. Tô Tiếu Tiếu có lợi hại cỡ nào cũng chỉ là trở về thăm người thân, đợi cô đi rồi cũng không làm được gì.
1001 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận