Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 647: Gặp lại

Giọng nói oang oang này của Cá Nhỏ không hề suyễn một chút nào, giống như một mũi tên rời khỏi cung bay
vụt đi vậy…
Cơm Nắm đi đầu tiên vừa không để ý đã bị Cá Nhỏ đâm thẳng vào, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Cơm Nắm lùi lại hai bước, Trụ Tử đi phía sau dùng một tay đỡ lưng cậu bé mới đứng vững được, Cơm Nắm trừng
mắt nhìn đầu sỏ gây tội: “Cá Nhỏ, em muốn ăn đòn đúng không?”
Cá Nhỏ buông Cơm Nắm ra kêu oai oái đòi ôm, chờ ôm xong nhìn rõ ràng bộ dáng của mọi người mới hô to:
“Vãi, sao các anh người nào cũng đen như Bao Công thế?”
Cá Nhỏ kéo Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ tới nhìn trái nhìn phải: “Ngay cả hai đứa các em cũng đen thành ra
như vậy? Ngày nào anh cũng phơi nắng cũng không đen thành thế này được? Mặt trời ở thôn Tô Gia độc ác như
vậy sao?”
Cá Nhỏ bé Bánh Bao nhỏ lên quay vòng vòng: “Bánh Bao nhỏ, sao em lại béo lên nhiều như vậy? Anh sắp không
bế nổi nữa rồi!”
Cá Nhỏ cũng không biết ăn gì mà lớn, một cái đầu nhảy lên thật cao, theo lý mà nói bốn đứa lớn đều lớn hơn cậu
bé một chút, nhưng liếc mắt nhìn qua như vậy cậu bé chính là đứa trẻ cao nhất trong năm đứa trẻ tuổi xấp xỉ nhau này. Tuy rằng không rõ ràng cho lắm nhưng vẫn nhìn ra được có cao hơn một chút như thế, dùng lời của Triệu Tiên Phong thì chính là thường người không dùng đầu óc nhiều cho lắm đều nhảy giò lên vô cùng cao.
Nếu như lời này để Bánh Bao nhỏ lớn lên nhanh nhất biết được phỏng chừng sẽ nổi nóng với chú Triệu của cậu bé, chính là loại dùng hai cái kem ốc quế cũng không dỗ được đó.
Cá Nhỏ ôm xong đám trẻ lại muốn đi ôm Tô Tiếu Tiếu: “Dì Tô… dì vẫn xinh đẹp như vậy! Cháu nhớ dì lắm đó!”
Cá Nhỏ còn chưa chạy lên đã bị Cơm Nắm kéo lại: “Em bớt tới đi, trâu cao ngựa lớn còn nghĩ mình ba tuổi rưỡi sao, không được ôm mẹ anh!”
Cá Nhỏ bĩu môi: “Đồ nhỏ mọn!” Cậu bé là đứa trẻ lớn lên được chiều chuộng trong nhà, ở trước mặt Triệu Tiên
Phong và Châu Ngọc Hoa cũng không phân lớn nhỏ, hoàn toàn không có khái niệm mình đã trưởng thành, cậu bé thật sự coi mình vẫn còn là một đứa trẻ ba tuổi rưỡi.
Tô Tiếu Tiếu cười bảo: “Hình như mới qua một đợt không gặp, Cá Nhỏ của chúng ta đã cao như vậy rồi.
Hàn Thành tiến lên bế con gái trong lòng, một tay khác lén nắm tay Tô Tiếu Tiếu nắn một chút rồi lại bỏ ra, cọ
lên gương mặt của Bánh Trôi nhỏ hỏi: “Bánh Trôi nhỏ có nhớ cha không?”
Bánh Trôi nhỏ ôm cổ cha gật đầu: “Nhớ… rất nhớ…”
Hàn Thành nhìn vợ lại nhìn các con đang lải nhải bằng âm điệu kỳ quái với vẻ vô cùng hài lòng, lúc này trái tim
trống trải mới được lấp đầy hết.
Ông cụ cũng kéo cháu trai qua nhìn trên nhìn dưới, nhìn trái nhìn phải: “Đen rồi, cũng chắc chắn hơn rồi.
Trụ Tử ôm ông cụ: “Ông nội, ở thôn Tô Gia chơi rất vui, bọn cháu còn xuống ruộng giúp gặt lúa cấy mạ nữa, lần sau ông cũng theo bọn cháu đi thăm nhé. Ông cụ cười chỉ thấy răng không thấy mắt: “Được được được, lần sau ông nội đi cùng các cháu.
Trụ Tử lại giới thiệu ba đứa trẻ nhà họ Tô với ông cụ, tuy rằng lần đầu tiên ông cụ gặp đám trẻ nhà họ Tô nhưng
đã được nghe qua vô số lần, sớm đã chuẩn bị xong bao lì xì to cho bọn trẻ.
Đại Bảo, Tiểu Bảo và Bé Út đều rất thích ông nội của Trụ Tử nhưng lì xì lại không dám nhận, Hàn Thành nói:
“Mau cảm ơn ông đi.
Lúc này ba đứa trẻ nhà họ Tô mới nhận bao lì cảm ơn ông cụ.
Lên xe, chín đứa trẻ lải nhải liên hồi, mỗi người một câu ồn như cái chợ vỡ, đã sắp vượt qua một lớp có hơi thiếu
người ở nhà trẻ rồi. Ông cụ chui vào trong đám trẻ làm người hướng dẫn cho ba đứa trẻ nhà họ Tô lần đầu tiên tới thủ đô, bất cứ chỗ nào bọn trẻ cảm thấy hiếm lạ đều sẽ liếc mắt nhìn thêm một cái. Ông cụ nói liên tục phổ
cập cho bọn trẻ nghe, người già nói đến mặt mày hớn hở, đám trẻ cũng nghe đến say mê, bầu không khí vui vẻ
hòa
thuận.
Tô Tiếu Tiếu ngồi ở ghế phụ lái, đường phố rộng rãi bằng phẳng, cũng không có xe đi qua đi lại gì, Hàn Thành bỏ một bàn tay ra nắm tay Tô Tiếu Tiếu, xoa vài lần, thể hiện sự nhớ mong vô bờ.
Tô Tiếu Tiếu nghiêng đầu nhìn anh cười, cũng nhéo lại anh một cái, cô cũng nhớ anh.
Chở một xe đầy tiếng cười đùa vui vẻ về đến nhà đã hơn bảy giờ tối, Bạch Lan và chú lão Dương biết hôm nay
bọn họ về nhà nên đã chuẩn bị cơm tối vô cùng phong phú.
976 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận