Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 614: Gặp lại

Con gái là cục thịt trong tim của Lý Ngọc Phụng, một tiếng “mẹ” này khiến Lý Ngọc Phụng khóc không thành tiếng, nói không nhớ con gái là giả, tuy rằng có thư từ qua lại, nói đều là chuyện khiến người vui vẻ yên tâm, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn khác hẳn.
Đợi bọn họ hỏi han xong, Hàn Thành bắt đầu chỉ huy mấy tiểu tử chuyển đồ.
Hai năm này Đại Bảo và Tiểu Bảo đều có thể dùng như nửa người lớn, thịt heo chín mươi cân và phân bón hóa học bọn trẻ còn có thể vác đi được, sức quả thực mạnh hơn rất nhiều so với Cơm Nắm và Trụ Tử không làm nhiều việc nặng quá nhiều.
Đồ dỡ xuống chuyển vào trong nhà, Tô Chấn Hoa đi đỗ xe kéo, bốn đứa trẻ bắt đầu áp lưng đo chiều cao. Đại Bảo nói: “Anh là anh cả, anh chắc chắn phải cao hơn một chút.
Tiểu Bảo nói: “Năm ngoái cha em nói em nhìn còn cao hơn cả anh, anh chỉ to hơn em một chút thôi”
Cơm Nắm bảo: “Tiểu Bảo, anh đừng nhón chân, em cảm thấy em cao hơn anh đấy”
Tiểu Bảo cắt đầu húi cua, mặt phơi nắng đến hơi đen nhưng nhìn vào vô cùng khỏe khoắn, vô cùng có tinh thần, hiển nhiên cậu bé không phục: “Rõ ràng em chỉ có mỗi tóc dài hơn anh cho nên thoạt nhìn mới cao hơn một chút thôi”
Trụ Tử không nói mà lặng lẽ lại gần.
Nói ra cũng thật thần kỳ, mấy đứa trẻ lớn này Đại Bảo lớn nhất, Tiểu Bảo và Trụ Tử cùng tuổi, còn Cơm Nắm nhỏ nhất, nhưng trước sau cũng chỉ chênh nhau chưa đến hai tuổi, vóc dáng cũng tương tự. Hai năm này Đại Bảo và Tiểu Bảo ra đồng làm việc thoạt nhìn hơi cường tráng hơn một chút, Cơm Nắm ăn nhiều lượng vận động cũng nhiều nên không lộ vẻ gầy yếu. Chỉ có Trụ Tử thoạt nhìn lại vô cùng yếu ớt, nhưng gen của cha mẹ tốt, Trương Hồng Đồ cao một mét tám lăm, Nhã Lệ cũng gần một mét bảy cho nên ngược lại Trụ Tử cao nhất, nhưng thật ra giữ mấy đứa trẻ cũng chỉ chênh chừng hai ly.
Tô Tiếu Tiếu làm trọng tài, giải quyết dứt khoát: “Trụ Tử cao nhất, ba đứa các con cao bằng nhau, được rồi được rồi, mặt trời sắp xuống núi rồi, mau lần lượt đi rửa tay rửa mặt, lát nữa còn ăn cơm tối.
Tiểu Bảo lanh lợi bảo: “Cô ơi, hay là cháu dẫn mọi người đi ra hồ chứa nước bơi thuận tiện tắm luôn?”
Tô Tiếu Tiếu còn chưa nói gì thì Lý Ngọc Phụng đã lập tức từ chối: “Không được! Cháu quên quy tắc của ông cháu sao? Buổi tối rắn sâu chuột kiến trên đường đều vô cùng nhiều, lỡ như chuột rút bị rắn nước cắn thì sao hå?”
Mùa hè năm ngoái lúc nóng nhất có hai đứa trẻ choai choai buổi chiều đi tới hồ chứa nước bơi bị chuột rút suýt thì chết đuối, nếu không phải Tô Chấn Hoa vừa vặn trở về từ trang trại chăn heo đi ngang qua cứu được thì hai đứa trẻ đã chết rồi.
Từ sau lần đó, Tô Vệ Dân dán thông báo viết chuyện này ra để mọi người cảnh giác, cũng có văn bản rõ ràng quy định nếu không có người lớn đi cùng, trẻ dưới mười tám tuổi đều không được phép ra hồ chứa nước bơi, một khi bị phát hiện lập tức trừ công điểm, hậu quả tự chịu.
Từ đó về sau cũng không còn đứa trẻ nào một mình đi tới hồ chứa nước bơi nữa, nơi sâu nhất của hồ chứa ước chừng mấy mét, cũng không phải nói đùa.
Hàn Thành nói: “Tối nay không đi, sáng mai cha đưa các con đi”
Đám trẻ đều rất nghe lời, tuy rằng có hơi mất hứng nhưng cũng không kéo dài quá lâu. Các bé trai có thể dùng thùng nước trong nhà và chậu to đổ đầy nước vào, rồi chen vào trong nhà tắm chung.
Cũng may nhà tắm ở nông thôn đủ lớn, bằng không đông người như vậy chen vào, cũng không quay nổi người. Tiểu Bảo vừa xách nước vừa nói: “Đúng rồi, bây giờ Cá Nhỏ thế nào rồi? Anh đã rất lâu rồi chưa gặp Cá Nhỏ. Cơm Nắm lắc đầu đáp: “Sau khi bọn em tới thủ đô cũng chưa gặp lại em ấy, em ấy lười, bọn em đã viết ba lá thư mà em ấy chỉ đáp lại có một lá, chữ vẫn xấu tệ như vậy, ngược lại có gọi điện cho cha em, đợt trước còn la hét nói muốn tới thủ đô tìm bọn em nữa.
Trụ Tử nói: “Thị trấn Thanh Phong cách nơi này cũng không tính là xa, hay là ngày mai chúng ta gọi điện cho em ấy, kêu qua đây chơi vài ngày đi?”
Mấy đứa trẻ đưa mắt nhìn nhau, Cơm Nắm nói: “Ngược lại cũng là một cách hay, ngày mai chúng ta gọi điện cho em ấy, tránh cho em ấy thật sự chạy tới thủ đô phí công”
Vào nhà tắm, Cơm Nắm bắt đầu bóc phốt chuyện đi đến nhà tắm công cộng ở thủ đô tắm vào mùa đông. Trước đó cậu bé đã mỉa mai trong thư một lần, nhà tắm thật sự là bóng ma của đứa trẻ phương nam, giờ cậu bé lại chế giễu sống động như thật một lần khiến ngay cả Bánh Đậu nhỏ cũng không nhịn được mà gia nhập hàng ngũ bóc phốt, chỉ có Bánh Bao nhỏ cảm thấy vô cùng vui, hại cho ba đứa trẻ phương nam khác chưa từng thấy qua nhà tắm phương bắc đều vô cùng muốn đi trải nghiệm.
970 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận