Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 531: Phương pháp buôn bán

Cũng vì tay nghề của Bạch Lan và chú lão Dương đều tốt, có thể đảm bảo món mà bữa sau bọn họ ăn được vượt
qua sự kỳ vọng thì suy nghĩ này mới được thành lập. Sau khi lập ra thương hiệu, bọn họ muốn ăn thứ như vậy hiển nhiên sẽ nghĩ đến tiệm bọn họ, hoặc có thể ví dụ thứ tư có khách muốn ăn món lòng xào dưa mà chỉ thứ ba mới cung cấp vậy bọn họ sẽ nhớ cả một tuần liền, đến thứ ba tuần sau cung cấp lại tới ăn, vậy vất vả đợi một tuần mới có thể ăn được như ý nguyện sẽ khiến ấn tượng tăng sâu hơn không chỉ một chút ít, món ăn này rất
có khả năng sẽ trở thành hồi ức mãi mãi của anh ta, mười năm thậm chí là mấy chục năm sau hễ nhắc đến kiếp sống sinh viên anh ta đều sẽ nhớ đến nó.
Đợi sau khi tích được số lượng khách nhất định, mỗi ngày còn phải cung cấp lượng giới hạn, dù sao nhân thủ
cũng chỉ có nhiêu đây mà thôi, tạm thời cũng không dự định mở rộng quy mô, có thể bán hết toàn bộ hàng đặt trước một ngày mới là tốt nhất, như vậy có thể kiểm soát được số lượng nguyên liệu mua vào, giảm tiêu hao không cần thiết cũng như lãng phí nguyên liệu. Đương nhiên cũng không thể lãng phí, trước không nói Bánh Bao
một chọi ba nhưng bọn họ đông người như vậy cũng cần phải ăn cơm, còn lại gì thì ăn cái đó, có thể nào cũng phải ăn hết. Từ phương pháp marketing mà nói thì đây cũng được tính là một loại marketing bỏ đói. Lần đầu tiên Bạch Lan và chú lão Dương nghe Tô Tiếu Tiếu nói đến những thứ này thật sự vừa sợ vừa than cũng
khâm phục cô sát đất. Bạch Lan nói cùng là sinh viên đại học nhưng sinh viên đại học thủ đô thật sự khác hẳn với những sinh viên đại học khác, đầu óc phải thế nào mới có thể nghĩ đến những thứ như vậy, tiệm cơm bên
ngoài cũng không ít nhưng không có một người nào làm như Tô Tiếu Tiếu, đừng nói là chưa từng thấy qua mà ngay cả nghe cũng chưa từng.
Tô Tiếu Tiếu với tư duy đi trước bọn họ mấy chục năm rất khó giải thích cho bọn họ hiểu mấy thứ này đều chỉ là “thường thức” mà thôi, nhưng bây giờ cô cố hết sức đừng nói nhiều như vậy. Vương quốc ẩm thực trong lý tưởng của cô lớn lắm, thế này mới đến đâu thôi? Còn chưa bắt đầu cơ mà, tiệm cơm nhỏ này thậm chí còn chưa thể tính là một điểm trên bản đồ kinh doanh, nhưng bây giờ hiển nhiên không thể nói, vì nói ra sợ sẽ dọa bọn họ
mất.
Trên cơ bản đám trẻ đều đã từng ăn qua những món trong thực đơn của Tô Tiếu Tiếu, ngoại trừ mì nước sốt là ăn bên ngoài ra thì những món khác Tô Tiếu Tiếu đều đã từng làm cho bọn trẻ ăn trước đây. Lũ trẻ vừa nghe đã
vừa chảy nước miếng, nếu không phải Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi đang đi học thì lúc này bụng của Bánh Bao nhỏ chắc chắn đã kêu rột rột.
Mọi chuyện đã sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông.
Đám trẻ vẽ ý tưởng cơ bản ra đưa cho Tô Tiếu Tiếu xem qua trước, cũng không làm quá mức đặc biệt gì mà chỉ
vẽ đủ loại đồ ăn ngon tỏa ra hơi nóng lên trên cùng, bên dưới lại vẽ mấy cái bàn, mấy người nhà quây quần vui vẻ
ăn nồi lẩu đồng nóng hôi hổi, rồi viết cái tên mà Tô Tiếu Tiếu tạm thời đặt bằng màu đỏ lên bức tường ngay cửa ra vào: “Tam xan tứ lý” ngụ ý là một năm bốn mùa, mỗi ngày đều được ba bữa ăn.
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy như vậy đã cực tốt rồi, phối với tác động thị giác mang lại từ hình vẽ của đám trẻ chắc
chắn có thể gây chấn động mỗi một người tới đây.
Đám trẻ đều thuộc phái hành động nói làm là làm, Cơm Nắm nhỏ leo lên thang phụ trách vẽ phần trên, Trụ Tử
nhỏ và Bánh Đậu nhỏ chia nhau làm bên dưới. Bánh Đậu nhỏ đứng lên giường đất, Trụ Tử nhỏ chuyển một cái ghế tới giẫm lên, mỗi người phụ trách một mặt tường.
Khỏi phải nói, người có kinh nghiệm phong phú nhất trong chuyện vẽ lên tường này là Bánh Đậu nhỏ, cậu bé bắt
đầu từ thị trấn Thanh Phong lúc nhỏ vẽ lên sàn nhà, lớn hơn một chút vẽ lên bảng đen, lớn hơn chút nữa bắt đầu
vẽ lên tường trong nhà, chẳng qua khi ấy chưa có cọ màu nước nên cậu bé toàn cầm phấn vẽ tranh, sau khi tới
thủ đô có cọ màu nước, tường, giường đất, lu nước, tủ quần áo, mọi nơi trong nhà đều có kiệt tác của cậu bé. Cho nên trong ba đứa trẻ thì cậu bé vẽ nhanh nhất và đẹp nhất.
Đám người Bạch Lan đi rửa bát rửa nồi cọ bếp, Tô Tiếu Tiếu dứt khoát phụ trách thiết kế thực đơn tuần đầu cũng xem như làm bản mẫu, sau này đổi thực đơn lại giao cho đám trẻ làm.
Thời gian Bạch Lan rửa xong một rổ bát bưng vào trong nhà thì tranh tường mà đám trẻ vẽ đã ra hình thức ban
đầu. Bấy giờ cô ta mới được trải nghiệm sâu sắc không muốn tới nhà bên cạnh chịu đả kích mà Trần Bình An nói là cảm giác gì.
1008 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận