Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 570: Nói chuyện

Các cà rốt đỏ tập trung nhanh mà tản cũng nhanh, giống như cá vào đại dương như ong vỡ tổ rút đi, ngược lại có vài người lớn thích ngồi lê đôi mách vẫn còn ở lại góp vui.
Làm ra động tĩnh lớn như vậy, Ngô Đồng có muốn giả chết cũng nhận ra được, anh ta yếu ớt đi tới trước mặt cha già đau khổ, hơi thở yếu ớt: “Cha, cha đừng khóc nữa, cho bọn họ vào nói chuyện đi
Bốn người vào trong nhà, Hàn Thành đóng cửa lại thuận tiện ngăn đám người hóng chuyện ở ngoài cửa. Nhà cũng tính là sạch sẽ, không lộn xộn như những nhà chia ra cho vài người cùng thuê ở, có thể nhìn ra được tố chất của mấy hộ gia đình ở nơi này chắc hẳn cũng không tính là tồi.
Đồ trang trí trong nhà cũ kỹ, đồ gia dụng không nhiều nhưng vẫn còn tính là sạch sẽ, cho dù con trai ngã một cái hết gượng dậy nổi nhưng hai vợ chồng này vẫn quét dọn căn nhà rất sạch sẽ, không biết có phải bà Ngô đã ra ngoài mua đồ ăn không mà cũng không ở nhà.
Ông Ngô trái lại đỡ con trai ngồi xuống, còn mình cũng ngồi xuống bên cạnh anh ta, im lặng một lúc mới đè thấp cổ họng nói: “Cho chúng tôi thêm vài ngày nữa rồi chúng tôi sẽ chuyển đi, cho dù đẩy xe kéo đến gầm cầu ở cũng sẽ chuyển đi, các người yên tâm.
Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành đưa mắt nhìn nhau, vẫn là sức mạnh của quần chúng lớn, trải qua một phen náo loạn như vậy từ các bạn học của Trụ Tử và Cơm Nắm, bất cứ người nào còn cần chút mặt mũi đều không thể ở lại
trong ngõ này nữa.
Sau khi hiểu qua tình hình của một nhà ba người này, trước đó Tô Tiếu Tiếu đã bàn bạc với Hàn Thành, gần đây
Mộc Tiểu Thảo liên tiếp tới tiệm thấy “Tam Xan Tứ Lý” làm ăn phát đạt đã lập tức nảy sinh suy nghĩ hợp tác mở tiệm mì chay đạo Hồi với cô. Một nhà ba người này cũng xem như chịu khó, dù sao cũng phải mướn người, nếu như con trai bọn họ bằng lòng ngược lại có thể kêu anh ta tới tiệm giúp đỡ.
“Tôi dự định mở tiệm cơm, nếu như anh ta tạm thời không có công việc vậy có bằng lòng đến tiệm tôi giúp đỡ
không?”
Tô Tiếu Tiếu vừa dứt lời, không chỉ cha con ông Ngô kinh ngạc mà ngay cả Cơm Nắm và Trụ Tử cũng vô cùng
ngạc nhiên.
Cơm Nắm khó hiểu hỏi: “Mẹ ơi, không phải nhân viên trong tiệm mình đã đủ rồi sao? Tại sao còn phải tuyển người nữa?”
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Là chị Tiểu Thảo muốn mở một tiệm mì, đang cần người.
Trụ Tử hỏi Ngô Đồng: “Anh trai, anh có chịu không? Mình có tay có chân, làm việc kiếm tiền trả tiền thuê nhà không phải có tôn nghiêm hơn ở lì trong nhà người khác không chịu đi sao?”
Ông Ngô lau nước mắt, vẻ mặt khó tin: “Các… các cô thật sự bằng lòng mời con trai tôi làm việc sao?”
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Chỉ là một tiệm nhỏ chưa ra hồn công việc sẽ rất mệt, nhưng bao cơm, tiền lương dùng để trả tiền thuê nhà và ăn cơm no chắc hẳn không thành vấn đề.
Hàn Thành nhìn Ngô Đồng đã ngây người, mới chỉ vào Trụ Tử: “Con trai nhà chúng tôi mới mười hai tuổi nhưng còn thấu tình đạt lý hơn một người đàn ông hơn hai mươi tuổi như cậu, còn biết cái gì là tôn nghiêm, cậu là trụ cột duy nhất của bọn họ, cậu cảm thấy mình như thế là hợp lý sao?”
Ngô Đồng gật đầu, đáp trong hơi thở yếu ớt: “Cha, cha nấu cho con bát mì đi, con sẽ bàn chuyện cẩn thận với
bọn họ” Hơn một tháng cho tới nay Ngô Đồng đều dựa vào cháo cầm hơi, nghe thấy anh ta nói muốn ăn mì, ông Ngô lập
tức rơi nước mắt: “Được được được, cha đi nấu mì cho con, cha đi nấu mì cho con ngay.
Đợi ông Ngô đi rồi, Ngô Đồng mới đáp: “Cảm ơn mọi người, các người không trách chúng tôi là chúng tôi đã biết
ơn lắm rồi, nhưng không cần đâu, tôi cũng không có mặt mũi sống ở ngõ này nữa, tôi sẽ dẫn cha mẹ mình về quê, chuẩn bị tham gia thi đại học năm sau.
22
Điều mà người ngoài không biết chính là chuyện đả kích nghiêm trọng nhất đối với anh ta, đối tượng của anh ta cắt đứt với anh ta là một chuyện, mất việc là một chuyện, còn thi trượt đại học mới là điều khiến anh ta tổn
thương nặng nhất, cùng tham gia thi đại học đối tượng thi đỗ còn anh ta thì không, thật ra anh ta đã sớm chuẩn bị tốt tâm lý rồi, chẳng qua khi ấy đối tượng đã đồng ý cho anh ta thời gian một năm để thi lại, kết quả cô ta lại
lật lọng quay đầu nói người nhà mình không đồng ý, cho nên anh ta nhất thời nghĩ không thông mới đi tìm lãnh đạo lý luận, dẫn đến mất luôn cả công việc.
Thật ra chỉ cần hơi nghĩ một chút cũng có thể hiểu được hai người bọn họ vốn không môn đăng hộ đối, người ta còn có thể thi đỗ đại học, một sinh viên đại học có tương lai rộng mở, tùy tiện tìm một bạn học trong trường học còn tốt hơn anh ta nhiều, không phải sao?
1068 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận