Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 708: Phiên ngoại: Cố Triển Vọng và Giang Tuyết 19

Trần Di ăn bánh hỷ mà Cố Triển Vọng mang tới lập tức cảm thấy không có mùi vị, cô ta đã tận mắt nhìn thấy, sự
thật cũng không phải như bọn họ nghĩ, người mà Giang Tuyết gả cho có quyền có thế, vô cùng lịch thiệp cũng vô cùng chiều cô ta, hầu hạ cô ta như công chúa mới đúng.
Cũng không biết là giẫm vào cái vận may khỉ gió gì nữa, người đàn ông xuất sắc như vậy cũng có thể để cho cô ta gặp được, một người đàn ông có điều kiện tốt như thế lại không cho những cô gái nhỏ hơn mới hai mươi như
các cô lấy, lại đi lấy một bà cô già chẳng biết còn có thể sinh con được hay không như Giang Tuyết về, không chỉ không cam lòng mà quả thật còn rất khó hiểu.
Cô ta đang định chế nhạo hai câu, đột nhiên nghe thấy tiếng bật lửa “tách” hơi nhẹ, nhanh trí nhịn lại không lên
tiếng.
Quả nhiên giây tiếp theo chính là tiếng giày cao gót nặng nề rơi xuống sàn nhà. Giang Tuyết đi đến phía sau lính văn nghệ C, xoay ghế của cô ta lại để cô ta đối diện với mình.
Lính văn nghệ C kinh hồn bạt vía, Giang Tuyết thổi một hơi thuốc lên mặt cô ta, bóp cằm cô ta nói: “Có muốn
tới nhà tôi ở vài ngày không, xem thử tôi hầu hạ cậu Cố nhà chúng tôi thế nào? Hửm?”
Lính văn nghệ C sợ đến mức không dám thở mạnh, lính văn nghệ A và Trần Di đưa mắt nhìn nhau, không dám
nói chuyện. “Chủ… chủ… chủ…chủ nhiệm Giang, tôi…”
Giang Tuyết buông tay ra, híp mắt ngậm điếu thuốc, lấy khăn tay ra niết cằm lính văn nghệ C cẩn thận lau mồ
hội cho cô ta, sau đó thuận tay ném khăn tay vào trong thùng rác, lại lấy điếu thuốc đang ngậm trong miệng xuống, chậm rãi gạt rụng tàn thuốc rồi mới bảo: “Ghen tỵ với tôi chứ gì? Các cô cũng xứng sao?” Giang Tuyết cười lạnh một tiếng: “Một đám hề nực cười chỉ biết trốn ở sau lưng nói xấu người khác, đến xách giày cho tôi còn ngại tay các cô bẩn đây, có thời gian ở đây đàm tiếu thị phi còn không bằng nghĩ cách làm thế
nào nâng cao trình độ nghiệp vụ của mình lên, lãnh đạo mới mà tới từng người một bị đuổi việc lại mất mặt bao
nhiều”
Mấy người cô nhìn tôi tôi nhìn cô, lãnh đạo mới? Có ý gì?
Giang Tuyết phun nhẹ khói thuốc, híp mắt lại: “Chính là như các cô nghĩ đấy, tôi đã từ chức để về nhà làm mợ
Cố đây”
Giang Tuyết nhìn móng tay mình, ánh mắt dừng lại trên cái nhẫn kim cương ở ngón áp út tay trái không biết Cố Triển Vọng đã lấy từ đâu ra, người đàn ông trưởng thành tối qua cưỡng chế đeo lên tay cô ta, ánh mắt của Giang Tuyết hơi dịu dàng một chút, cảm thấy hình như không cần thiết phải so đo với mấy người này: “Bản thân các cô tự xem sao mà làm, thật ra các cô nói tôi vài câu tôi cũng sẽ không bớt đi miếng thịt nào cả, ngược lại là các cô, tự biến mình thành mấy người nhiều chuyện ăn no rửng mỡ không có việc gì làm tụ lại với nhau ba hoa chích
chòe ở cổng chợ đó. Giang Tuyết lắc đầu với vẻ thương hại: “Các cô không soi gương sao? Những vẻ mặt đầy ghen tỵ đó thật xấu”
Giang Tuyết nói xong lại hút một hơi thuốc rồi thở ra, quay cái eo nhỏ đi vào trong văn phòng của mình một cách vô cùng quyến rũ.
Lúc này mấy người không dám thở mạnh mới thở phào nhẹ nhõm, lính văn nghệ C đã suýt chảy nước mắt.
Đúng vậy, trước đây người ta là đại tiểu thư nhà họ Giang còn bây giờ chính là mợ Cố, đám hề nực cười như các
cô ngoại trừ ở sau lưng nói xấu người ta ra thì có thể làm được gì? Người ta cũng không đau không ngứa, ngược lại vẻ mặt ghen tỵ đó của các cô thật sự xấu.
Mấy người tự mang tâm sự trong lòng đều không nói chuyện, văn phòng hiếm khi yên tĩnh như thế.
Hôm nay Giang Tuyết cho phép mình bay đi, những văn kiện đáng ghét trong ngày thường đó thoạt nhìn cũng
cảm thấy đáng yêu hơn nhiều, hiệu suất công việc cũng cực kỳ cao.
Cơm trưa là Tiểu Đỗ đưa tới, còn mang theo hoa quả nói là buổi tối Cố Triển Vọng có tiệc xã giao nên sẽ về
muộn một chút, kêu cô ta không cần đợi anh ta.
Không có Cố Triển Vọng ở bên cạnh, buổi tối Giang Tuyết lăn qua lăn lại đến mười hai giờ đêm vẫn chưa ngủ
được. Có đôi khi thói quen thật sự là một thứ rất đáng sợ, mới mấy ngày thôi? Cô ta đã quen được Cố Triển Vọng ôm trong lòng ngủ chung rồi.
Thẳng đến mười hai rưỡi, Cố Triển Vọng mới kéo một thân đầy mùi rượu về nhà, anh ta sợ đánh thức Giang Tuyết nên rón rén nhẹ nhàng vào phòng lấy áo ngủ vào nhà vệ sinh bên ngoài tắm qua một chút, rồi lại khẽ
khàng leo lên giường, từ phía sau nhẹ nhàng ôm Giang Tuyết vào trong lòng, hôn lên gốc tại cô ta rồi mới hài lòng thỏa mãn nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ.
1023 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận