Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 660: Làm xong việc tốt không để lại tên

Bánh Đậu nhỏ và mấy anh trai cho dù viết chữ vẽ tranh hay là học hành đều do đích thân Tô Tiếu Tiếu dạy vỡ
lòng. Mấy em trai ra đời sau Bánh Đậu đều do các anh trai dạy vỡ lòng, Tô Tiếu Tiếu quản ít hơn một chút. Cho
nên đám trẻ thật ra cũng không biết mẹ/ cô của mình vốn lợi hại như vậy, đều vây quanh bên người cô nhìn cô vě.
Tô Tiếu Tiếu vẽ xong mấy kiểu mắt mới dừng bút: “Những cách vẽ mắt này cũng rất đáng yêu, nhưng thường trong một chuyện xưa chỉ dùng một loại cách vẽ, vẽ lẫn lộn sẽ trông có vẻ ngô không ra ngô, khoai không ra
khoai, mẹ cảm thấy chuyện xưa của các con càng thích hợp với cách vẽ đầu tiên của mẹ hơn. Đám trẻ như nhận được chí bảo, lại mở ra một cánh cửa tới thế giới mới. Cơm Nắm ôm Tô Tiếu Tiếu, nói từ tận đáy lòng: “Mẹ ơi, mẹ biết nhiều quá. Bánh Đậu nhỏ mặt mày hớn hở, cũng khen cùng Cơm Nắm: “Mẹ vốn đã rất lợi hại rồi”
Tiểu Bảo nói: “Cô càng ngày càng lợi hại, trước đây cháu chưa từng thấy cô vẽ loại này?
Đại Bảo cũng gật đầu theo.
Ba đứa nhỏ đều dựng ngón cái với Tô Tiếu Tiếu: “Mẹ/ cô thật giỏi!”
Trụ Tử nói: “Chúng ta đều là học sinh do dì Tô dạy ra hiển nhiên dì ấy lợi hại hơn chúng ta nhiều rồi. Cơm Nắm,
chúng ta dùng kiểu hình tượng nhân vật mà dì Tô đã vẽ xong thiết lập lại một bộ nhân vật mới đi, đến khi đó cho
chú Cố
chọn.
Cơm Nắm gật đầu: “Cứ làm như vậy đi, tuy rằng lão Cố nói cho chúng ta tự mình quyết định là được, nhưng nhân vật hoạt hình mẹ vẽ này vẫn có hơi phá vỡ lẽ thường, trước cho lão Cố xem qua cũng được” Đám trẻ xắn tay áo làm việc, đám nhỏ rất thích nhân vật chibi này cũng nhoài lên bàn vẽ chung với các anh trai.
Tô Tiếu Tiếu lặng lẽ về phòng, làm xong việc tốt không để lại tên.
Hôm nay Hàn Thành tăng ca đến rất muộn, anh cảm thấy tối nay sân nhà vô cùng yên tĩnh, bình thường người
còn ở trong ngõ nhỏ đã có thể nghe thấy tiếng của bọn trẻ rồi, nhưng tối nay yên tĩnh đến hơi khác thường. Anh
giơ tay nhìn đồng hồ thấy đã gần mười giờ rồi, lẽ nào đám trẻ đã ngủ hết? Gần đây không phải gần mười hai giờ tụi nhỏ mới ngủ hay sao?
Hàn Thành mang theo nghi ngờ đầy đầu vừa vào nhà đã phát hiện ra chín đứa trẻ đều đang tỳ vào bàn viết vẽ
một cách vô cùng nghiêm túc.
Hàn Thành lén đi lại gần nhìn cũng lập tức sững sờ, chợt nghĩ đến đại khái là Cố Triển Vọng yêu cầu bọn trẻ vẽ
như vậy đi, loại hình thức truyện tranh này ở trong nước cũng không thấy nhiều, ngược lại cũng mới mẻ. Hàn Thành nhìn quanh không thấy Tô Tiếu Tiếu đâu, nhìn một lúc mới quay người về phòng.
Tô Tiếu Tiếu đang đọc sách, anh đi tới cúi đầu hôn lên môi cô một cái: “Nhìn thấy tranh các con vẽ chưa? Ngược
lại
cũng thú vị.
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt hôn lại anh một cái: “Thú vị, em cũng rất thích, anh đi tắm trước đi?
Đám trẻ vẽ quá nhập tâm, ngay cả Hàn Thành đi ra đi vào cũng không để ý.
Hàn Thành tắm xong trở về, Tô Tiếu Tiếu úp sách lên mặt nhưng người đã ngủ say mất rồi. Anh rón rén nhẹ nhàng lấy sách trên mặt cô đi, lại hôn lên trán cô một cái, đi đến cửa tắt đèn định đóng cửa, vừa
nhìn giờ đã thấy gần mười một giờ đêm, lại mở cửa ra ngoài nhỏ giọng nói: “Muộn lắm rồi, đi ngủ trước đi, mai
lại vẽ”
Bánh Bao nhỏ hít một hơi thật sâu, đang định hô to “cha” nhưng Hàn Thành đã đặt ngón tay đến bên miệng “suỵt” một cái: “Mẹ ngủ rồi, các con nhỏ giọng một chút.
Bánh Bao nhỏ thật sự nuốt tiếng “cha” về, cậu bé thật sự đã rất buồn ngủ rồi, Bánh Trôi nhỏ đã gục lên bàn ngủ,
Hàn Thành đi qua nhẹ nhàng bế em gái lên, lại dắt Bánh Bao nhỏ: “Đi ngủ trước nào”
Cơm Nắm cũng không ngẩng đầu lên mà nhẹ giọng nói: “Cha, bọn con còn một lúc nữa là xong rồi, trước mười
hai giờ nhất định sẽ ngủ”

Hàn Thành cũng không cưỡng chế các con, bọn trẻ đang làm chính sự chứ không phải đang chơi, sắp xếp cho
đôi long phụng thai xong anh ra ngoài nói một câu “muộn nhất không thể quá mười hai giờ” rồi về phòng ngủ. Anh ôm Tô Tiếu Tiếu vào giấc ngủ, hai vợ chồng cùng mơ mộng đẹp. Sáng ngày hôm sau Tô Tiếu Tiếu mới nói chuyện đã báo danh thi bằng lái cho anh nghe. Chuyện này Hàn Thành vẫn luôn biết, chỉ là không ngờ cô vừa về đã đi báo danh trước, ngoài miệng anh không
nói gì nhưng thật ra trong lòng có hơi lo lắng cho cô, nói một cách uyển chuyển: “Hôm nay phòng thí nghiệm
không có việc gì, anh xin thầy nghỉ một hôm đi tập lái cùng em.
Hàn Thành nói như vậy khiến Tô Tiếu Tiếu đang nằm trên giường cũng sợ tỉnh táo hơn không ít, đều đã tăng ca đến tận mười giờ mà còn nói không có việc gì sao? Nếu như cùng cô qua đó vậy lời nói dối “chồng tôi đã dạy tôi
lái xe” đó không phải sẽ lộ hay sao? Không phải anh sẽ biết cô biết lái xe sao? Hiển nhiên không thể để anh đi
cùng rồi.
973 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận