Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 524: Tự làm

Đám trẻ cầm giấy đỏ chơi hết một buổi chiều như vậy, hình cắt giấy và câu đối xuân năm nay đa dạng đủ loại,
thứ gì cũng có.
Tô Tiếu Tiếu ôm cánh tay Hàn Thành đi vào bếp cùng anh để chuẩn bị cơm tối.
Cuộc sống ở thủ đô ngoại trừ thời tiết lạnh hơn ở thị trấn Thanh Phong rất nhiều ra thì mọi người đều thích ứng rất tốt, thật ra chỉ cần cả gia đình ở chung, có sống ở đâu thì ở đó đều là nhà.
Hôm sau đám trẻ dậy rất sớm, vừa sáng đã chuẩn bị dán hình cắt giấy và câu đối xuân đã chuẩn bị xong từ hôm
qua lên. Trần Bình An phỏng chừng cũng dậy sớm dán câu đối, buổi chiều qua đây hỏi có cần giúp hay không,
nhưng khi nhìn thấy trong ngoài sân đều là hình cắt giấy và câu đối xuân đa dạng cũng sững sờ. “Những thứ này đều do các em tự làm sao?”
Bánh Đậu nhỏ gật đầu: “Đúng vậy, đều là bọn em từ làm đó.
Trần Bình An không từ bỏ, lại hỏi: “Hình cắt giấy cũng là các em cắt sao? Chữ cũng là các em tự viết sao?” Anh ta
nhìn thế nào cũng thấy giống bút tích của người lớn viết ra hơn.
Trần Bình An biết bọn trẻ biết vẽ tranh, viết chữ bút cứng cũng vô cùng đẹp, nhưng không ngờ ngay cả chữ bút lông cũng là loại cảnh giới đạt đến đỉnh cao này. Cậu ta học luyện chữ bút lông với ông nội từ nhỏ, trong các hàng xóm gần đây đều sẽ có người mời cậu ta giúp viết câu đối xuân từ trước, cậu ta tưởng qua đây có thể giúp được gì nhưng không ngờ không những không thể giúp được mà còn bị đả kích một phen. Bánh Đậu nhỏ gật mạnh đầu: “Đúng ạ, ba tuổi em đã cùng luyện chữ với các anh rồi, anh em bắt đầu luyện từ lúc năm tuổi, bắt đầu từ lúc đó mẹ đã để bọn em tự thiết kế câu đối xuân rồi ạ, nhưng khi ấy viết không đẹp như
bây giờ. Bánh Đậu nhỏ nghiêng đầu nghĩ ngợi: “Đến bây giờ chữ của em và anh vẫn chưa đẹp bằng của cha mẹ
viết đâu”
Trần Bình An vẫn chưa chịu từ bỏ, lại hỏi thêm một câu: “Hình cắt giấy cũng là các em bắt đầu học từ khi đó
sao?”
Bánh Đậu nhỏ lắc đầu: “Không phải, cha nói phía nam bọn em đón tết không dán hình cắt giấy, những thứ này đều là hôm qua anh hai nhìn thấy cha cắt một cái, tự mình cắt lung tung ra nhiều như vậy”
Những hình cắt giấy xinh đẹp này cậu ta cũng chưa từng thấy qua, nhìn kiểu dáng hình thức còn nhiều hơn mẹ cậu ta cắt trong mười mấy năm, đây là Cơm Nắm liếc mắt nhìn một cái rồi cắt lung tung ra sao?
Bây giờ Trần Bình An chỉ muốn che mặt cáo từ, người nhà này thật sự quá đả kích người ta, nhỏ thì lợi hại mà lớn
còn lợi hại hơn, thế này kêu người khác phải sống sao đây?
Ngoại trừ giúp bọn trẻ dán vài câu đối xuân ở cửa với không tới ra thì những việc khác Trần Bình An đều không thể giúp được, trở về nhà ngồi thượt trên ghế với vẻ hơi vô lực. Bạch Lan hỏi cậu ta: “Không phải con tới nhà bên cạnh giúp viết câu đối sao? Sao về nhanh như vậy?” Trần Bình An lắc đầu: “Con tới nhà chú Hàn ngoại trừ có thể làm chút việc chân tay ra thì những thứ khác đều
không giúp được. Mẹ, một đứa trẻ tám tuổi như Bánh Đậu nhỏ nhà người ta viết chữ bút lông còn đẹp hơn con luyện mười mấy năm. Tuy rằng Bánh Bao nhỏ ba tuổi chỉ biết vẽ đồ ăn nhưng thứ vẽ ra rất sống động khiến người thèm rỏ dãi, ngay cả con nhìn thấy cũng muốn cắn một miếng. Cơm Nắm thì khỏi cần phải nói, tối qua học cắt giấy một chút đã cắt còn đẹp hơn cả mẹ. Sau này con có rảnh cũng không muốn qua nhà bên cạnh nữa, thật sự đả kích người quá. Rõ ràng con cũng không ngốc, ít nhất cũng thi đỗ đại học mà đúng không, ít nhất
cũng thông minh hơn rất nhiều người mà, phải không? Nhưng đến nhà bên cạnh con cảm thấy mình chỉ là một
tên ngốc không làm được gì cả.
Bạch Lan:
“L
י
Ba mươi tết, thông qua sự cố gắng của cả gia đình suốt một buổi chiều, trong ngoài nhà đã tràn ngập bầu không
khí mừng tết đỏ rực.
Tô Tiếu Tiếu treo mấy bao lì xì mới mua đựng một xu tiền lên mấy chậu hoa mới mua, đặc biệt là cây kim quất
nhỏ vàng rực phối với mấy bao lì xì nhỏ đỏ rực vừa nhìn đã biết là năm mới tới.
Ở phía bắc nếu muốn hoàn toàn tắm một lần không dễ, ngày thường đều là đốt giường trong phòng nóng lên,
lại đốt một chậu than lửa, đựng một chậu nước nóng bưng vào trong, dùng khăn lau người và rửa những bộ phận
quan trọng là xong
chuyện.
Đây là chỗ khiến một người hai kiếp đều sinh ra ở phương nam như Tô Tiếu Tiếu mỗi ngày đều phải tắm không thể thích ứng được nhất.
Nhưng thời tiết ở thủ đô khô hanh, ngày nào cũng tắm khiến làn da cũng không thể chịu nổi, nhưng tập tục
trước khi đón tết là phải hoàn toàn cọ rửa xui rủi và dơ bẩn trong một năm này nên Hàn Thành đề nghị đi tới
nhà tắm công cộng.
1008 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận