Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 124. Cần gì phải so sánh

Chương 124: Cần gì phải so sánh
Tô Tiếu Tiếu chớp mắt, cô không nghe lầm đấy chứ, cô Trình dùng giọng điệu ra lệnh kêu cô tới trường học sao? Đến làm gì? Đến thay thế vị trí của cô ta lên lớp dạy học sinh chắc?
“Lý do?” Tô Tiếu Tiếu hỏi.
Trình Lệ Phương: “Có phải Trương Trụ do các cô trông nom không?”
Tô Tiếu Tiếu gật đầu: “Cậu bé làm sao?”
Trình Lệ Phương hừ lạnh: “Hỏi hỏi hỏi, đến trường học không phải sẽ biết ngay sao?”
Cô ta thật sự không muốn nói chuyện với Tô Tiếu Tiếu mà quay eo rời đi, nhưng đi được vài bước hình như tức quá không nhịn được mới dừng lại, quay đầu quan sát Tô Tiếu Tiếu từ trên xuống dưới rồi khinh thường bảo: “Hừ, cả người từ trên xuống dưới không có chỗ nào so được với Giang Tuyết, cũng không biết chủ nhiệm Hàn nhìn trúng cô ở điểm gì nữa, thật đúng là mù mắt mà.”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Tại sao cô phải so với Giang Tuyết?
Cô thật sự không thể hiểu được loại cố ý đầy khó hiểu này của Trình Lệ Phương tới từ đâu, theo lý mà nói thì chút chuyện nhỏ giữa đám trẻ cũng không đến mức phải nâng đến thành mức độ này mới phải, người có trái tim hẹp hòi thành ra như vậy sao lại làm giáo viên được? Trường học không lo cô ta đầu độc học sinh sao?
Ngón tay của Tô Tiếu Tiếu cuộn lọn tóc trước mặt, học theo bộ dạng của cô ta cũng nhìn cô ta từ trên xuống dưới, rồi hỏi ngược lại với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Vậy nhìn trúng loại hàng này như cô chẳng phải sẽ thành đã mù còn kiêm luôn điếc hay sao?”
Giọng điệu rất ôn hòa, không giống như đang oán trách người một chút nào.
Trình Lệ Phương: “Cô!”
Tô Tiếu Tiếu chẳng thèm quan tâm đến cô ta, nói xong trực tiếp quay người rời đi.
Cô nghĩ ngợi, với trí tuệ cảm xúc chỉ có một xíu này, cùng lắm chỉ vài hiệp cô ta hộc máu rồi, bỏ đi, cô cũng chẳng muốn phạm tội giết người.
Trên đường trở về Tô Tiếu Tiếu cứ nghĩ mãi rốt cuộc Trụ Tử ở trường học thế nào, mỗi lần cậu bé trở về đều tỏ ra rất bình thường, không giống như gặp phải chuyện gì ở trường.
Lần trước trở về, trên cặp sách của cậu bé có dấu chân, Tô Tiếu Tiếu cho rằng cậu bé bị người ta bắt nạt ở trường nhưng đồng chí tình báo viên Cơm Nắm lại nói không phải.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Tô Tiếu Tiếu vội vội vàng vàng chạy về nhà nhưng Trụ Tử nhỏ đã đi học mất rồi, Hàn Thành cũng đang chờ xuất phát mà đứng ở cửa đợi cô về.
Thấy anh nôn nóng muốn về bộ đội, Tô Tiếu Tiếu tạm thời không nhắc đến chuyện của Trụ Tử nhỏ với anh mà muốn đợi buổi tối anh tan làm về rồi lại nói với anh sau cũng không muộn.
Thế nhưng còn chưa đợi Hàn Thành tan làm, Tô Tiếu Tiếu dạy lũ trẻ học còn chưa được một lúc thì trường học đã phái người tới mời, nói là kêu người lớn nhà Trương Trụ mau tới trường học một chuyến.
Tô Tiếu Tiếu hỏi Cơm Nắm có thể dẫn em tới nhà Đôn Đôn chơi một lúc được không, còn cô đi tới trường học xem Trụ Tử đã xảy ra chuyện gì.
Mới đầu Cơm Nắm và Bánh Đậu không chịu, cứ nhất định đòi đi theo cô, Tô Tiếu Tiếu nói rõ phải trái rồi lấy một cái túi bánh hỷ và kẹo hỷ to cho bọn trẻ, bọn trẻ mới miễn cưỡng đồng ý.
Cô đưa các con đến nhà dì Trương, nhờ bà ta giúp chăm sóc một lúc, lát nữa cô về sẽ đón sau, còn cho Đôn Đôn và Nha Nha bánh hỷ và kẹo hỷ rồi mới đi.
Cơm Nắm nhỏ có đồ ăn và có người chơi là được, sẽ không sao, nhưng Bánh Đậu nhỏ thì khác, hai túi nước mắt to ngậm trong đôi mắt long lanh, nhìn mẹ với gương mặt khóc nức nở vô cùng tủi thân, muốn được đi cùng với mẹ, Tô Tiếu Tiếu suýt chút nữa thì mềm lòng dẫn cậu bé đi.
Nhưng rồi vẫn hạ quyết tâm đi ra khỏi sân.
Cô thật sự không hiểu được Trụ Tử nhỏ có thể xảy ra chuyện gì ở trường học.
….
Đi bộ đến trường tiểu học quân khu cũng chỉ chừng mười phút.
Ngoại trừ ngày đầu tiên bà nội đưa Trụ Tử nhỏ đến trường ra thì mỗi ngày sau đó đều là cậu bé tự mình đi học, Hàn Thành đi làm muốn dẫn cậu bé đi một đoạn đường nhưng cậu bé không chịu.
Lần đầu tiên Tô Tiếu Tiếu tới trường tiểu học quân đội, thấy cơ sở hạ tầng ở trường học bên này cũng thống nhất với cơ sở ở thế kỷ hai mươi mốt, những khu vực cơ bản như sân thể dục, sân bóng rổ, sân đá bóng đều có hết, đại khái là toàn bộ quân khu chỉ có một trường tiểu học này cho nên các phương diện cơ bản được làm khá tốt.
Tô Tiếu Tiếu nói rõ ý tới rồi đi thẳng tới chỗ dạy học.
Trường học cũng khá lớn, quay hơn nửa vòng hỏi vài đồng chí mới tìm được.
Cô gõ cửa đi vào trong, Trình Lệ Phương và vài người lớn không biết là giáo viên hay là người nhà đang nói gì đó trông thấy cô đều dừng lại, mấy đứa trẻ đứng ở bên tường, cô nhận ra một người trong số đó là con trai của Trình Lệ Phương – Đại Thụ, phía sau là Trụ Tử nhỏ cũng ở đó, trên mặt còn có nhem nhuốc hình như có vài vết bầm.
[Cảm ơn Kellynguyen, phu0123vt, Dung@1990, xuanthienn, SUONGVO_90, NguyenTrinh, chrishnh, fridayfree, vananh1986, mongchi, vanle92, binhan314, andyJu, Hangbibon, sblogic, 0963521389@, tranhue, bơxanh đã đẩy kim phiếu và đề cử cho truyện trong thời gian qua, nay mị sẽ đăng thêm 4 chương, chúc mn cuối tuần vui vẻ nha, mị vẫn cầu kim phiếu và đề cử ạ ^^]
Bạn cần đăng nhập để bình luận