Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 551: Đặt trước

Người xếp hàng nói: “Vậy chúng tôi đứng ở đây nửa ngày hóa ra là đứng uổng công sao?”
Cơm Nắm đưa thực đơn trong tay cho bọn họ: “Đây là thực đơn sẽ cung ứng vào tuần sau của bọn em. Mọi người thấy món của ngày nào hợp khẩu vị thì cũng có thể đặt hàng từ trước, một tuần bảy ngày bọn em không làm trùng món, nhưng mỗi ngày chỉ cung cấp một món ăn, hẹn trước chắc chắn có thể ăn được, không hẹn thì phải xem vận may. Ví dụ như đợi đến mười hai giờ mà mấy vị hẹn trước không tới vậy em sẽ mời mấy người xếp hàng trước vào trong, nếu như người ta đến đúng giờ vậy thì ngại quá, ngày mai mời tới sớm.
Phần lớn người xếp hàng ở nơi này đều là sinh viên đại học cũng đều là người có gia cảnh không tồi, từng trải qua chút sự đời, nhưng ăn cơm như vậy thật sự là lần đầu tiên gặp phải, cũng cảm thấy rất mới mẻ.
“Ăn cơm ở tiệm nhỏ của các em quả thật còn khó hơn ăn vịt quay, không phải các em mới khai trương thôi sao? Hôm nay đã hẹn kín nhanh như vậy rồi sao? Lừa người chứ gì? Vừa rồi mới có mấy người tiến vào, không phải là kiếm cớ đấy chứ?”
“Đúng đó, tôi đi tới tiệm cơm quốc doanh ăn cơm cũng không phiền phức như vậy.
Cơm Nắm thở dài, nhún vai đáp: “Đồ nhà bọn em ngon nên cũng không có cách nào khác, hôm qua mọi người đã ăn hôm nay còn muốn ăn tiếp, nếu như các người không muốn ăn thì em đi vào phụ giúp trước đây, chỗ ăn cơm ở gần đây cũng rất nhiều, cứ tìm chỗ mà anh chị thích ăn đi”
Cơm Nắm nói xong đã quay người định đi.
Thế nhưng thứ trên hình ảnh thật sự rất mê người, có vài người không nhịn được mà giao tiền hẹn trước.
Cơm Nắm đưa phiếu hẹn trước đã vẽ và đóng dấu sẵn cho anh ta, có người không nhịn được hỏi: “Đồng chí nhỏ, phiếu này của các em thoạt nhìn đơn giản quá, không lo người khác mô phỏng sao? Lỡ như có người cầm phiếu giả tới ăn cơm thì phải làm sao?”
Cơm Nắm lắc đầu: “Không sao chép được, chữ và tranh đều là tự tay bọn em vẽ, còn ký tên của bọn em nữa, mỗi một tờ đều khác nhau, còn có trong sổ của em ghi họ tên của anh chị nữa, nhưng nếu anh chị làm mất, bị người khác cầm tới, vậy cũng không phải vấn đề của bọn em, cho nên các anh chị phải bảo quản vé cơm của mình, sau này rất có khả năng sẽ cho ra vé tháng, tóm lại là cứ mỏi mắt mong chờ đi ạ?
“Tự các em vẽ sao?” Có người lấy phiếu hẹn trước ra nhìn ngắm, vô cùng cảm thán bảo: “Nói như vậy tờ rơi cũng
là các em vẽ?”
Cơm Nắm gật đầu: “Đúng vậy, trong tiệm còn có tranh tường mà bọn em vẽ, duy chỉ có một tiệm này tuyệt đối không có chi nhánh nào khác, đảm bảo các anh chị chưa từng thấy qua ở tiệm nào khác, còn nữa những câu đối xuân trên đầu anh chị cũng đều là của bọn em viết hết, nếu ai dám làm giả phiếu cơm tới ăn cơm vậy bọn họ sẽ phải báo công an
Chuyện phiếu tháng này thật ra là Cơm Nắm tạm thời nghĩ ra, còn chưa bàn bạc qua với Tô Tiếu Tiếu, nếu như số lần tới nhiều thì việc in thẻ tháng gạch sổ sẽ đơn giản hơn, sắp phải khai giảng rồi cậu bé cũng không có nhiều thời gian tới đây tiếp đón nữa, chỉ là khả năng đón khách trong tiệm có hạn, nếu thật sự làm vé tháng cũng chỉ có thể giới hạn số lượng lại còn phải hợp hai làm một với đặt trước.
Người đó dựng ngón cái với Cơm Nắm: “Ông chủ nhỏ, em thật sự lợi hại đó!”
“Ông chủ nhỏ?” Cơm Nắm thích tên gọi này đấy! Cả người đều vui vẻ hơn, hai tay chắp sau lưng gật đầu: “Khách sáo khách sáo rồi”
Tô Tiếu Tiếu vừa về đã nhìn thấy bộ dáng thối đó của con trai lớn, cô cong đôi mắt lại trêu chọc cậu bé: “Hôm nay việc làm ăn thế nào rồi ông chủ nhỏ?”
Cơm Nắm bự vừa nhìn thấy mẹ đã lập tức biến về làm Cơm Nắm nhỏ, chạy tới ôm mẹ: “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng về rồi, con sắp bận đến hôn mê luôn rồi này!”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu con trai lớn, hiện ra cái lúm đồng tiền nhỏ: “Vất vả cho ông chủ nhỏ rồi.
Đàn anh ngày đó dẫn Mộc Tiểu Thảo đi báo danh vừa vặn cũng ở đây, anh ta nói với vẻ khó tin: “Bạn học, tiệm này là do cô mở sao? Đây là con trai cô? Con đẻ sao? Cô thoạt nhìn cũng chỉ lớn ngang tôi thôi mà”
Bạn học? Bà chủ của tiệm nhỏ này lại là bạn học ở đại học thủ đô bọn họ sao? Ánh mắt của đám người lập tức dồn về phía Tô Tiếu Tiếu.
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt lại, tránh nặng tìm nhẹ đáp: “Đương nhiên là con đẻ của tôi rồi, tôi lớn lên trẻ mà, không có cách nào khác.
Nông thôn phổ biến kết hôn sớm, mười tám mười chín tuổi sinh con cũng rất bình thường, nhưng Tô Tiếu Tiếu thoạt nhìn không giống gái thôn quê hơn nữa đứa trẻ này trông có vẻ cũng phải mười hai mười ba tuổi rồi? Còn cô nhìn thế nào cũng chưa quá hai mươi lăm, sao có khả năng sinh được đứa con lớn như vậy?
1016 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận