Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 720: Phiên ngoại về bọn nhỏ 6

Cuối cùng Tô Tiếu Tiếu vẫn mua hai căn tứ hợp viện cách trường đại học thủ đô không xa, vốn hy vọng có thể
mua gần nhà cũ nhưng bên đó vẫn luôn không tìm được nhà thích hợp, mua nhà có đôi khi cũng phải kể duyên số nếu đã gặp được tứ hợp viện vậy thì mua đi.
Sau khi Nhã Lệ biết cũng bắt đầu kêu Tiểu Ngũ để ý tứ hợp viện ở gần bên đó, giá vàng quốc tế tiếp tục tăng cao,
ông cụ nghe ý kiến của Tô Tiếu Tiếu liên tục đổi một phần vàng thành tiền mặt, trong tay vừa vặn có chút tiền để không nên cũng theo Tô Tiếu Tiếu mua bất động sản.
Tiểu Ngũ biết tình cảm giữa hai gia đình này tốt nhưng không ngờ lại tốt đến mức này, từ thị trấn Thanh Phong
đến thủ đô, cả gia đình Tô Tiếu Tiếu ở đâu thì bọn họ cũng chuyển theo đến đó, con cái của hai nhà cũng không khác gì ruột thịt, tình cảm tốt đến mức độ này thật sự hiếm thấy.
Tiểu ngũ nào có biết? Mỗi ngày Trụ Tử có hơn nửa thời gian đều ở nhà Tô Tiếu Tiếu, nếu không ở gần Tô Tiếu Tiếu thì cả nhà bọn họ muốn thấy con trai cũng vô cùng phiền phức.
Trước đây Nhã Lệ và Giang Tuyết không thân, chỉ giới hạn ở biết có một người như vậy, hình như ở chung cũng
không tốt cho lắm, nhưng từ sau khi ở chung một tổ phim quen biết cô ta mới phát hiện ra những lời đó đều chỉ là tin đồn, tính cách của Giang Tuyết quả thật là chuyện không liên quan đến mình thì không quan tâm, không gây sự cũng không thích quản nhiều chuyện, nhân phẩm vẫn rất tốt, vai diễn của cô ta thật sự rất vất vả
nhưng cô ta chưa bao giờ kêu khổ kêu mệt, đạo diễn quay lại thế nào cô ta cũng không oán trách nửa lời, tố chất chuyên nghiệp rất tốt, đối xử với trẻ con cũng rất hòa nhã đặt biệt là với Bánh Bao nhỏ, có thể nói là vô cùng bao dung, có yêu cầu chắc chắn sẽ được thỏa mãn.
Dần dà, Nhã Lệ cũng thay đổi quan điểm đối với cô ta, hai người phụ nữ xinh đẹp tán thưởng nhau cũng dần dần
trở thành bạn bè.
Nhã Lệ dễ ở chung nên bạn bè không ít, nhưng Giang Tuyết thì khác, cô ta có thể nói là ngay cả một người bạn
tri tâm cũng không có, cho nên cô ta vô cùng trân trọng một người bạn như Nhã Lệ, trở về còn đặc biệt vui vẻ nói với Cố Triển Vọng chuyện này, Cố Triển Vọng cũng mừng thay cô ta. Khi phim của Giang Tuyết và Nhã Lệ đóng máy, Cơm Nắm cũng chính thức chào đón kỳ thi đại học. Một ngày này cả gia đình dậy sớm, nên rèn luyện thì rèn luyện, nên làm gì thì làm cái đó, Hàn Thành hiếm khi
nghỉ phép ở nhà mới sáng sớm đã dẫn các con ra ngoài rèn luyện, thuận tiện mua sữa đậu nành, bánh chẻo,
trứng gà và bánh bao, gia đình Nhã Lệ cũng đều tới nhà Tô Tiếu Tiếu ăn bữa sáng “một trăm điểm, cùng cổ vũ cho Com Nám.
“Một trăm điểm” thật ra chỉ là ăn ý nghĩa, ngụ ý là điểm tuyệt đối, nhà bọn họ hễ cứ có kỳ thi quan trọng đều
phải có cảm giác nghi thức này, bài thi hơn một trăm điểm nếu như Cơm Nắm chỉ thi được một trăm điểm thật sự sẽ khóc mất.
Thật ra mọi người đều hơi căng thẳng, ngược lại Cơm Nắm là người thoải mái nhất, mấy ngày này cả đêm Tô Tiếu Tiếu đều không ngủ ngon nổi, quầng thâm vô cùng rõ ràng, biết rõ dựa vào thực lực của Cơm Nắm chỉ cần phát huy như thường cũng không nói có thành thủ khoa hay không thủ khoa gì, những câu hỏi ngoài câu hỏi chủ quan đều có thể lấy được điểm tuyệt đối, nhưng không biết tại sao Tô Tiếu Tiếu vẫn khẩn trương hơn cả lúc
mình thi đại học, cả đêm lăn tới lăn lui ngủ không được, bị Hàn Thành đè ra vận động làm tiêu hao phần lớn thể lực mới ngủ ngon hơn một chút.
Lớp học của Bánh Đậu nhỏ và Trụ Tử nhỏ đều bị trưng dụng, hai ngày này bọn trẻ đều không cần đi học, sau khi
ăn xong bữa sáng “một trăm điểm” nói muốn tiễn Cơm Nắm đi thi đại học, thuận tiện đưa hai học sinh tiểu học
đi học luôn, ông cụ Trương cũng ra ngoài góp vui theo, thật ra Tô Tiếu Tiếu cũng rất muốn đưa nhưng lo sẽ tăng thêm áp lực cho Cơm Nắm nên không đi tiễn.
Sau khi đám trẻ ra ngoài cửa, Nhã Lệ thấy cô khẩn trương thành bộ dáng đó cũng không nhìn nổi nữa, ôm cô
bảo: “Em thả lỏng chút đi, chị chưa từng thấy đứa trẻ nào có tố chất tâm lý mạnh hơn Cơm Nắm đâu, bài mà ngay cả cậu bé còn có thể tạch thì người khác đều khỏi cần thi
Tô Tiếu Tiếu thở dài: “Em cũng không biết tại sao nữa, dù sao vẫn khẩn trương”
י
Cô kéo tay Hàn Thành bảo: “Đợi Cơm Nắm thi xong chúng ta đi đón con, được không?”
946 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận