Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 347: Nghe em hết

Tô Tiếu Tiếu mặt mày tươi tỉnh, nhẹ nhàng thanh nhã, Hàn Thành không nhịn được mà mổ một cái lên môi cô, dán bên môi cô nói: “Anh tin, đều nghe em hết.
Tô Tiếu Tiếu kiễng chân đáp lại nụ hôn của anh, thẳng đến khi thở hổn hển mới buông nhau ra, trán tựa trán đưa mắt nhìn nhau cười: “Hàn Thành, đây là cái tết thứ hai chúng ta trải qua cùng nhau, thời gian qua thật nhanh, như thể chỉ trong chớp mắt vậy, Bánh Đậu nhỏ và Bánh Trôi nhỏ cũng đã hơn nửa tuổi rồi.
Hàn Thành ôm mặt cô, lại hôn một cái lên môi cô nữa: “Đếm tết trôi qua rất nhanh, đợi đến khi chúng ta cùng nhau trải qua cái tết thứ hai mươi, các con cũng nên kết hôn sinh con rồi.
Tô Tiếu Tiếu ôm Hàn Thành, cọ lên ngực anh: “Hàn Thành, anh nói xem, đến cái tết thứ hai mươi chúng ta sẽ ở đâu?”
Hàn Thành buột miệng nói ra: “Thủ đô”
Tô Tiếu Tiếu ngẩng đầu lên nhìn anh: “Sao anh lại chắc chắn như vậy?”
Hàn Thành cọ cằm lên đỉnh đầu vợ, nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt xa xăm: “Không phải em nói đi tới thủ đô học sao? Anh cảm thấy không còn xa nữa.
Tô Tiếu Tiếu lại cọ vào ngực anh: “Em cũng cảm thấy không còn xa nữa.
Ngoài cửa truyền tới tiếng hộ của Cơm Nắm: “Cha mẹ, cha mẹ lấy có tờ giấy đỏ thôi sao lại lâu như vậy? Bọn con đã nôn nóng muốn bắt tay vào múa bút rồi đây!”
Hai vợ chồng lại nhìn nhau cười: “Tới ngay đây!”
Đại Bảo, Tiểu Bảo theo Dương Nam Hoài học chữ bút lông lâu như vậy cũng không phải học phí công, đặc biệt là thời gian học của Tiểu Bảo dài nhất và nhiều nhất nên chữ bút lông mà cậu bé viết ra đã có thể nhìn ra được chút khí phách, chẳng qua vì tuổi nhỏ, lực khống chế không thành thạo đến vậy cho nên trông vẫn còn non nớt. Đại Bảo học ở huyện không có cách nào giống như Tiểu Bảo ngày nào cũng tới nhà Dương Nam Hoài luyện tập, nhưng cậu bé rất cần cù, có thời gian đều sẽ tự giác luyện tập, cho nên chữ của cậu bé cũng không tệ. Dương Lâm cũng dạy bọn trẻ vẽ, cho nên tranh của Đại Bảo và Tiểu Bảo cũng đều khá đẹp.
Chữ bút cứng của Cơm Nắm học theo Tô Tiếu Tiếu, còn chữ bút lông học theo Hàn Thành, chữ bút cứng dùng
nhiều nên cậu bé vô cùng chăm chỉ học, còn chữ bút lông dùng ít, cậu bé cảm thấy không cần thiết gì nên rất ít khi luyện, cho nên chữ bút cứng của Đại Bảo và Tiểu Bảo không đẹp bằng Cơm Nắm nhưng chữ bút lông lại đẹp hơn của cậu bé một chút.
Ở phương diện học hành này, học bá Cơm Nắm chưa bao giờ từng thua ai bị đả kích sâu sắc, sau khi viết xong “ngũ cốc bội thu” còn ôm Bánh Đậu nhỏ kêu oai oái: “Bánh Đậu nhỏ, chữ của anh hai lại không đẹp bằng anh Đại Bảo và anh Tiểu Bảo của em kìa, hu hu hu hu.
Lúc còn nhỏ Bánh Đậu nhỏ dùng gậy trúc nhỏ vẽ vời trên mặt đất, sau khi cùng các anh tới trường đi học lại dùng phấn viết lên bảng đen nhỏ, thi thoảng khi anh trai luyện chữ mới dùng bút lông của cậu bé một chút. Bánh Đậu nhỏ nhìn chằm chằm vào chữ của anh hai, nghiêng đầu hỏi: “Anh hai, ngũ gì đó bội của anh là gì thế?” Thật ra Bánh Đậu nhỏ biết không ít chữ, chữ đơn giản và toàn bộ chữ số Arab cậu bé đều biết, có thể kể chuyện xưa cũng có thể học thuộc thơ, nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, rất nhiều chữ có khả năng ở trong một câu nào đó trong chuyện xưa nào đó cậu bé biết đọc thế nào, nhưng nếu lấy ra đứng một mình cậu bé cũng không nhận ra con chữ phức tạp.
Cơm Nắm nhỏ đáp: “Ngũ cốc bội thu, cái này dán trong nhà kho của chúng ta, sau này đều có lương thực ăn không hết.
Bánh Đậu nhỏ “oa” một tiếng, chạy bịch bịch bịch đi lấy một cái bút lông tới: “Anh hai, em giúp anh vẽ một bông lúa nhỏ lên trên sẽ đẹp hơn đó!”
Đôi mắt của Cơm Nắm nhỏ “ting” một cái sáng ngời, ôm em trai thơm một cái: “Bánh Đậu nhỏ nhà chúng ta đúng là thông minh, em mau vẽ một bức cho anh trai đi?
Cơm Nắm nhỏ lại tìm “hàng năm sung túc” cho cậu bé: “Trên cái này vẽ con cá nhé”
Bánh Đậu nhỏ nghiêng đầu hỏi: “Vẽ cá mè hoa năm ngoái bắt được ở nhà ông ngoại sao?”
Cơm Nắm nhỏ nghiêm túc nghĩ lại bộ dáng của con mè hoa, vẻ mặt có hơi ghét bỏ: “Cá Koi nhỏ mà mẹ nói chắc hẳn đẹp nhất nhưng chúng ta chưa từng thấy, vậy em vẫn nên vẽ một con cá trắm cỏ hoặc là cá trích nhỏ đi?
Thật ra Bánh Đậu nhỏ thích cà mè hoa hơn vì mẹ thích ăn con này, nhưng đây là chữ mà anh hai viết vậy thì nghe theo anh hai đi.
Cơm Nắm nhỏ lại tìm “Gia súc phát triển” kêu Bánh Đậu nhỏ vẽ Cháo Bột Mì Cơm và Hoa Hoa.
Cả gia đình Trụ Tử đã đến thủ đô nên Lọ Lem cũng được nuôi ở nhà bọn họ, Bánh Đậu nhỏ cũng thích Lọ Lem, hỏi: “Em có thể vẽ cả Lọ Lem được không?”
Cơm Nắm nhỏ gật đầu: “Đương nhiên là được rồi.
968 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận