Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 558: Có liên quan không

Cô biết tích lũy quan hệ nhân sinh ở đại học rất quan trọng, cũng biết những người này sau khi tốt nghiệp cho dù phân đến nơi nào cũng sẽ trở thành đại nhân vật có thể một mình đảm đương một phía, nhưng cô không muốn công danh lợi lộc như vậy, cũng không muốn sống mệt như thế. Có thời gian này cô còn không bằng dành ra cùng Hàn Thành nói chuyện yêu đương nhiều hơn, có một người bạn đơn thuần giống như Mộc Tiểu Thảo rất tốt, tóm lại trạng thái trước mắt của cô chính là hưởng thụ cuộc sống vườn trường, những cái khác đều tùy tâm
cå.
Sáng nay chỉ có hai tiết, sau khi tan lớp còn chưa đến mười một giờ, Mộc Tiểu Thảo rất thần kinh sáp đến bên cạnh Tô Tiếu Tiếu: “Chị Tiếu Tiếu, chị lại đi đón đối tượng của chị tan làm sao?”
Trên nguyên tắc, sinh viên đại học bắt buộc đều phải ở trong trường, Tô Tiếu Tiếu là số ít học sinh ngoại trú, hơn nữa cho dù buổi trưa lạnh bao nhiêu cũng sẽ đúng giờ trở về ăn cơm, cực ít khi đi tới nhà ăn.
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không, đi đón con nhà chị
Cô đã rất lâu rồi chưa đi đón các con tan học.
Mộc Tiểu Thảo nhanh chóng thu dọn sách vở, khoác cánh tay cô: “Em đi cùng chị, em cũng muốn gặp các thiên tài bé con nhà anh chị”
Tô Tiếu Tiếu: “Không phải thiên tài gì cả, nhưng đều rất lanh lợi thì đúng
Mộc Tiểu Thảo: “Chuyện xưa dài kỳ trên nhật báo đã cùng em bước qua toàn bộ kiếp sống trung học đó, em đã sớm muốn được gặp bọn trẻ rồi. Mộc Tiểu Thảo chắp hai tay thành hình chữ thập: “Đi mà, đi mà.
Tô Tiếu Tiếu không có cách nào khác: “Vậy đi chung đi, nhưng trong tiệm chị không có thứ em có thể ăn được
đâu”
Mộc Tiểu Thảo mặt mày rạng rỡ: “Một bữa em không ăn thịt cũng không sao, cho em một bát cơm trắng và một đĩa rau xanh xào là được.
Tô Tiếu Tiếu: “Vậy đi chung đi”
Lúc đi trên hành lang lại gặp bạn học nữ trước đó kêu Mộc Tiểu Thảo lấy phiếu cơm: “Không phải các cô không quen sao?”
Mộc Tiểu Thảo cười với vẻ mặt vô tội: “Nhờ phúc của các cô mà tôi đã làm quen được một người bạn tốt, cảm
on.”
Tô Tiếu Tiếu: “…” Có liên quan chút nào đến bọn họ không?
Mộc Tiểu Thảo lo lắng Tô Tiếu Tiếu lại phá chiêu của cô ta, nên kéo cô đi nhanh.
Khi cô ta vừa mới tới làn da phơi nắng thật sự rất đen, vết đỏ cao nguyên ở hai gò má vô cùng rõ ràng, nhưng sau khi tới thủ đô dưỡng một khoảng thời gian đã rút đi một phần vết đỏ cao nguyên, lại phát hiện ra làn da của cô ta thật sự rất trắng, hai con mắt vừa to vừa sáng, là một cô gái vô cùng lanh lợi, chỉ là chịu khổ khiến da đen đi, làm bản thân trông già hơn tuổi thật một chút.
Thêm nữa Tô Tiếu Tiếu lại trông vô cùng trẻ, hai người đi chung lại không nhìn ra được tuổi tác quá chênh lệch, đi trên đường trường đột nhiên liếc nhìn cùng lắm cũng chỉ cho rằng bọn họ là bạn học một khoá nào đó trong
ba năm ấy.
Tô Tiếu Tiếu dẫn cô ta đi thẳng một đường tới đón Trụ Tử trước, khi chậm rãi đi tới trường trung học cũng đã gần tới giờ tan học rồi. Mộc Tiểu Thảo trừng to mắt lại nhìn biển trường học: “Chị Tiếu Tiếu, không phải con trai chị mới mấy tuổi thôi sao? Đã lên cấp hai rồi?”
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Đứa lớn nhất đã mười tuổi đang học lớp sáu, đứa học cấp hai mười một tuổi cũng tính là một
nua con trai chi.”
Mộc Tiểu Thảo hỏi với vẻ nghi ngờ: “Một nửa con trai?”
“Dì Tô, sao dì lại tới đây?” Trụ Tử nhìn thấy Tô Tiếu Tiếu một đường chạy bước nhỏ tới, đôi mắt híp lại vui vẻ.
Tô Tiếu Tiếu duỗi tay về phía cậu bé: “Hôm nay tan lớp sớm nên qua đây đón các cháu tan học.
Trụ Tử nhỏ tự động tự giác nghiêng đầu mình qua cho cô xoa.
Tô Tiếu Tiếu cong đôi mắt lại xoa mái tóc mềm của cậu bé, lại kéo cánh tay cậu bé: “Đi nào, chúng ta đi đón Cơm
Nắm và Bánh Đậu nhỏ”
Trụ Tử nhỏ cong đôi mắt lại gật đầu: “Vâng”
Tô Tiếu Tiếu giới thiệu về Mộc Tiểu Thảo một chút, Trụ Tử nhỏ lễ phép gọi chị.
Mộc Tiểu Thảo nhìn bé trai nhỏ xinh xắn trước mặt mà chà xát ngón tay, cô ta cũng muốn sờ.
Tô Tiếu Tiếu một đường thuận tiện qua đón đám trẻ, trước tới trường tiểu học rồi lại tới nhà trẻ sau.
Bạn học của Trụ Tử nhỏ đuổi theo, trông thấy Tô Tiếu Tiếu mới khen một câu: “Bạn học Trương Tu Viễn, mẹ
cậu trẻ quá, đẹp quá.
Trụ Tử nhỏ vô cùng tự hào: “Dì Tô của tớ cũng thân như mẹ”
Tô Tiếu Tiếu chào hỏi bạn học của Trụ Tử, cũng nói chuyện về tình hình học ở trường với cậu bé. Trường học không có Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ đối với Trụ Tử mà nói thật sự buồn tẻ nhàm chán, đọc hết sách là xong, nhưng cậu bé cũng chỉ nói chuyện tốt mà không nói chuyện xấu, dù sao cậu bé cũng sẽ cố gắng học, một là để thực hiện lý tưởng của mình, hai là không thể khiến nhiều người thân thương yêu cậu bé như vậy thất vọng.
1011 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận