Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 630: Bão qua

Từ lúc đó trở đi anh đã quyết định sau này sẽ tôn trọng mỗi một quyết định của em, giống như lúc đầu em chọn
gả cho anh, anh tin cho dù dưới tình huống gì em cũng có thể làm ra sự sắp xếp thích hợp hơn và tốt hơn, cho nên Tiếu Tiếu, anh kính trọng em và yêu em, càng tin tưởng em, em nói xem anh có đồng ý không?” Ngoài cửa gió thổi vù vù, thi thoảng có vật thể lạ bay tới đâm vào cửa sổ làm bằng gỗ không tính là chắc chắn
cho lắm, giống như một người có tâm trạng vô cùng bất ổn đang nổi nóng, muốn phá mở cửa sổ tiến vào hành hạ bất cứ lúc nào.
Theo lý mà nói, Tô Tiếu Tiếu chắc hẳn nên sợ hãi nhưng ngay dưới hoàn cảnh ác liệt như vậy nghe thấy giọng
nói ấm áp và trầm thấp của Hàn Thành rủ rỉ bên tai, lại giống như một cây định hải thần châm khiến cô cảm thấy yên lòng và bình tĩnh.
Cô nắm bàn tay của Hàn Thành qua đặt trong tay mình chơi đùa, lại dùng mặt mình cọ một cái: “Hàn Thành, anh
thật tốt, có đôi khi tiến bộ đến mức không giống đàn ông ở thời đại này. Mức độ thương và tôn trọng vợ của anh là thứ mà phần lớn những người chồng ở thế kỷ hai mươi mốt đều không làm được.
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy cho dù bây giờ cô nói với Hàn Thành lý do nông cạn khi ấy quyết định gả cho anh thật ra
là do giá trị nhan sắc, thì e rằng anh cũng sẽ không tức giận.
Một trận bão này khí thế to lớn không kiêng dè chút nào, thổi ngã vô số lều lớn trong vườn rau, thổi bay căn nhà và cây cối không vững cho lắm, cũng thổi nghiêng những cây lúa nước mà các công xã khác chưa kịp thu hoạch, ước chừng tàn sát bừa bãi hai ngày hai đêm mới chịu đi, cho dù gió đi rồi vẫn để lại một cái đuôi gió, mưa vẫn
còn đang rơi không ngừng, nước sông lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy dâng lên mặt đường, cây dương liễu bên bờ đã không nhìn thấy gốc đâu mà trông giống như mọc lên từ trong hồ.
Gió kèm mưa lớn lại liên tiếp rơi vài ngày, những công xã khác động tác nhanh thì gặt được một phần ba, động tác chậm thì còn chưa đến một phần năm. Một số công xã không kiềm chế được nữa, nghe nói Tô Vệ Dân cho mọi người mang lương thực về các hộ gia đình để phơi khô cũng muốn làm theo cách này, triệu tập mọi người mạo hiểm mưa gió gặt vội lúa nước còn thừa, nhưng thời tiết như vậy cho dù gặt xong cũng không thể phơi
được, đẻ trong nhà bí hơi càng dễ mọc mầm hơn. Thôn Tô Gia người ta phơi nửa ngày mới gom vào trong nhà, hoàn toàn không cùng một tính chất.
Dùng lửa hun khô lại càng không thiết thực, một gánh nửa gánh còn được chứ nhiều lương thực như vậy hong khô dựa vào bếp đất cũng bí đến mọc mầm khá nhanh.
Trong mấy ngày các công xã khác bận rộn, Tô Tiếu Tiếu làm một bản kế hoạch chia ruộng đến các hộ gia đình
giao vào tay Tô Vệ Dân: “Cha, chuyện chia ruộng đến các hộ gia đình con cảm thấy là xu thế nhất định phải làm,
càng nhanh thực hiện càng tốt, thúc đẩy chính sách mới cũng cần phải có một vài người đi tiên phong, con cảm thấy cha có thể làm người tiên phong này?
Tô Vệ Dân nhìn bản kế hoạch mấy trăm từ mà con gái viết, nội dung cũng không phức tạp, tổng kết lại cũng chỉ
có vài điểm:
Dựa theo đầu người để chia ruộng đất, cho dù là nam nữ già trẻ đều được một phần, trách nhiệm trao đến mỗi một gia đình, huy động tính tích cực lao động của gia đình. Phần lương thực nộp thuế nên giao nộp không thiếu
một lạng, tự phụ trách sản xuất, tự cung tự cấp, gia đình mùa thu hoạch phong phú được giữ thêm lương thực dư, năm mất mùa cũng sẽ không sẽ đòi tiền lương với quốc gia. Tuy nói pháp luật không trách quần chúng, nhưng ngày sau nếu bên trên trách tội xuống Tô Vệ Dân thân là bí thư cũng đứng mũi chịu sào, Tô Tiếu Tiếu
kiến nghị trước đề xuất với lãnh đạo, và thí điểm ở thôn Tô Gia trước, thử làm trước hai năm, sau này xem tình hình rồi nói sau.
Kiếp trước Tô Tiếu Tiếu đã xem qua một vài phóng sự, ở thời điểm năm một chín bảy tám này có mười tám nông dân của một thôn xóm nào đó thân là tiên phong cải cách, liều lĩnh đi làm chuyện mà toàn thiên hạ đều cho rằng không đúng không dối trên gạt dưới viết một bản giấy cam đoan chịu trách nhiệm “khoán đất đến các hộ
gia đình” chưa đến một trăm chữ, không ăn cơm tập thể không nuôi kẻ lười, sản lượng năm sau cao bằng tổng sản lượng của năm năm trước. Nhưng cho dù mùa thu hoạch đến, tiếng nói nghi ngờ và phê phán cũng chưa từng dừng lại, thẳng đến năm một chín tám mươi, người lãnh đạo khẳng định cách làm “khoán đất đến hộ gia đình” này của thôn xóm đó, cho rằng như vậy sẽ càng có thể nâng cao tính cách cực của người dân lao động và giá trị tiềm ẩn của đất, cũng chứng tỏ rõ “cải cách ở nông thôn nhất định phải làm” lại đến năm một chín tám hai mới chính thức thực hiện chính sách
“chế độ gia đình kết hợp chịu trách nhiệm nhận khoán” này.
996 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận