Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 611: Ngồi máy bay

Bánh Bao nhỏ mặt mày hớn hở: “Chú Trần, trường mẫu giáo của cháu có rất nhiều bạn tốt, chú nhớ tặng thêm
vài cái cho cháu nha Đạo diễn Trần xoa đầu đứa trẻ: “Được, đến khi đó cháu muốn bao nhiêu thì chú tặng cháu bấy nhiêu”
Đạo diễn Trần còn tặng hai túi đồ ăn vặt cho bọn trẻ, còn nhìn theo chiếc xe đi xa với vẻ không nỡ rồi mới quay
về.
Phương diện vé máy bay Cố Triển Vọng đã giúp bọn họ sắp xếp hết, thời gian chuyến bay tới Thượng Hải không tính là tốt cho lắm, tám giờ tối mới có thể cất cánh đến bên đó đã hơn mười giờ tối, Hàn Thành nói mã số chuyến bay với Dương Lâm trước, kêu anh ta đến khi đó mượn chiếc xe tới đón, bằng không giờ đó cũng không
có xe buýt hay phương tiện giao thông nào.
Từ lúc hai đứa lớn có thể giúp xách hành lý, Bánh Đậu nhỏ có thể chăm em trai, bây giờ Tô Tiếu Tiếu ra ngoài đã
rất nhẹ nhàng, mấy bé trai xách bao lớn bao nhỏ mà mồ hôi đầm đìa, còn cô dẫn Bánh Trôi nhỏ lại nhẹ nhàng
khoái.
Tô Tiếu Tiếu thương con mới chủ động xách hành lý: “Mẹ cũng có thể xách một ít.
Hai đứa lớn đều tránh đi, Cơm Nắm nói: “Nơi có con ở không có đạo lý để mẹ xách hành lý”
Trụ Tử bảo: “Đúng đấy ạ, dì Tô, dì chăm em gái cẩn thận một chút, đừng để người ta chèn vào.
Hàn Thành xách bao hành lý to nhất bảo vệ sau người Tô Tiếu Tiếu, xung quanh cô đều có bọn họ bảo vệ chặt
chẽ, ai có thể chèn vào cô được?
Loại cảm giác con mình nuôi lớn bảo vệ mình này thật sự tốt quá.
Lần đầu tiên đám trẻ ngồi máy bay hiển nhiên vô cùng hưng phấn, đặc biệt là Bánh Đậu nhỏ, biết hôm nay mình
sẽ bay trên trời còn hưng phấn đến mức tối qua ngủ cũng không ngon.
Máy bay trượt trên mặt đất mười mấy phút mới hơi bay lên trời cao, đám trẻ nhìn người đi đường và các công
trình kiến trúc trên mặt đất càng ngày càng nhỏ qua cửa sổ thẳng đến khi hoàn toàn biến mất, cuối cùng chỉ
còn lại những đốm sao ít ỏi có thể bỏ qua không kể đến, bên ngoài cửa sổ đã tối đen nhưng bọn trẻ vẫn không nỡ mà nhìn một đường như cũ.
Đại khái là toàn bộ trẻ con khi còn nhỏ đều có mơ ước liên quan đến bay lượn, Bánh Đậu nhỏ cũng không ngoại
lệ, lúc còn nhỏ cậu bé từng nhắc tới suy nghĩ muốn bay lên trời, khi máy bay gặp dòng khí sẽ xóc nảy, Bánh Đậu nhỏ dựa vào tay mẹ hỏi: “Mẹ ơi, máy bay này thần kỳ quá có thể lập tức bay cao, nhưng con cảm thấy tiếng của nó có hơi ồn cũng không đẹp, còn cứ luôn nhích tới nhích lui nữa, sau này con lớn lên muốn thiết kế một chiếc
may bay êm như xe lửa, dẫn cha mẹ bay lên trời xanh nhìn mây trắng, có đại học nào như vậy không ạ? Con có thể vào đại học như thế không?”
Tô Tiếu Tiếu rất ngạc nhiên, Bánh Đậu nhỏ mới tám tuổi nhưng nhanh như vậy đã tìm được ước mơ của mình rồi
sao? Nhưng suy nghĩ của trẻ con luôn đổi tới đổi lui, khi còn nhỏ Cơm Nắm muốn làm quân y giống như cha, lúc
thì muốn làm đoàn trưởng uy phong lẫm liệt như chú Triệu dẫn binh đánh trận, lúc thì muốn làm công an bắt người xấu…thẳng đến bây giờ vẫn chưa quyết định được mình muốn làm gì. Nhưng đây là lần đầu tiên Bánh Đậu nhỏ nhắc tới suy nghĩ cụ thể.
Chắc hẳn nên nói tất cả mọi người đều có giấc mộng hàng không, trí thông minh của mấy đứa trẻ trong nhà đều
rất cao, khoa học kỹ thuật làm quốc gia hưng thịnh, bọn trẻ có thể trở thành nhân tài cao cấp cống hiến cho tổ
quốc hiển nhiên Tô Tiếu Tiếu cầu còn không được.
“Tất nhiên có trường đại học như vậy rồi, đại học hàng không có người thiết kế máy bay cũng có người học lái
máy bay, chỉ cần Bánh Đậu nhỏ thích mẹ sẽ ủng hộ hết mình. Mẹ cảm thấy Bánh Đậu nhỏ rất thích hợp nghiên
cứu máy bay và thiết kế máy bay, nếu như con thật sự thích có thể kêu cha tìm một vài sách có liên quan cho con, còn có thể nhờ cha làm mô hình máy bay cho con nữa”
Bánh Đậu nhỏ cong đôi mắt to, nhìn Hàn Thành với vẻ vô cùng mong chờ: “Cha ơi, thật sự có thể sao ạ?”
Hàn Thành gật đầu: “Hiển nhiên có thể, đợi về thủ đô cha sẽ tìm cho con.
Bánh Đậu nhỏ không ngừng gật đầu: “Vâng vâng, con nhất định sẽ từ từ nghiên cứu máy bay” Bánh Đậu nhỏ nói xong lại sờ lưng ghế và tay vịn ghế ngồi thoạt nhìn khá có hứng thú.
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ, ngược lại thật đúng là vô tình trồng liễu, lần đầu tiên Bánh Đậu nhỏ ngồi máy bay
lại tìm được hứng thú của mình, cho dù có thể thành hiện thực hay không nhưng giấc mơ tóm lại phải có chứ. Vợ chồng Dương Nam Hoài đã đợi ở cửa ký túc xá từ lâu, nhìn thấy vợ chồng Hàn Thành dẫn một xâu trẻ về trong nháy mắt đã lã chã lệ rơi, tuy rằng con gái bọn họ đã không còn nhưng cháu ngoại để vợ chồng Hàn Thành nuôi rất tốt, tương lai cũng sẽ tốt hơn.
994 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận