Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 210: Đi công tác

Ngày mai trường học cho nghỉ nên cô không cần đến trường, tối nay Hàn Thành vô cùng nhiệt tình nhưng động
tác không dám quá lớn, đến gần mười hai giờ mới dừng lại, đã rất nhiều ngày rồi anh chưa thoải mái và thỏa mãn
đến
vậy.
Tô Tiếu Tiếu đã ngủ say, Hàn Thành hôn lên mặt vợ, đây là lần đầu tiên hai người tách ra sau khi kết hôn, và cũng
là lần đầu tiên Hàn Thành thấy nóng gan nóng ruột như vậy.
Trong nhà chỉ có một người vợ nhỏ xinh và ba đứa trẻ khiến anh thấy không yên tâm, trước khi tan làm anh đặc
biệt tới nhà Triệu Tiên Phong một chuyến, dặn dò Triệu Tiên Phong và Châu Ngọc Hoa để tâm giúp đỡ chăm
sóc một chút.
Triệu Tiên Phong nói nếu như thật sự không yên tâm thì anh ta sẽ kêu cảnh vệ viên qua đó ở mấy ngày. Lời này
vừa nói ra đã hứng phải một trận hành hung của Châu Ngọc Hoa, Hàn Thành không ở nhà mà cho một người
đàn ông khác vào nhà ở trong nhà, mệt cho anh ta cũng nghĩ ra được ý này.
Nói thật, từ khi ra khỏi nhà Triệu Tiên Phong, Hàn Thành càng thấy không yên tâm hơn, nhìn gương mặt ngủ say
của vợ, anh chỉ hận không thể cột cả nhà bọn họ vào thắt lưng rồi dẫn đi cùng.
Sáng hôm sau, Hàn Thành vốn không muốn đánh thức Tô Tiếu Tiếu, tự mình thức dậy nấu ít cháo khoai lang ăn
với một ít dưa muối rồi xuất phát đến nhà ga, nhưng anh vừa dậy thì Tô Tiếu Tiếu đã tỉnh, nửa mê nửa tỉnh duỗi
tay kêu anh ôm một cách lười biếng.
Hàn Thành ngủ không quen mặc áo, Tô Tiếu Tiếu giống như một con bạch tuộc khều lên người anh, cái đầu nhỏ
cọ tới cọ lui ở cổ anh, vô cùng có ý làm nũng.
Bình thường cô rất yêu kiều cũng rất dính anh, nhưng chưa bao giờ làm nũng giống như hôm nay cả.
Hàn Thành dùng tư thế ôm con ôm cô đi ra khỏi phòng, nghiêng đầu hôn lên tại cô: “Sao thế?” Giọng nói còn chưa mở hết cổ họng của Hàn Thành vào buổi sớm mang theo chút âm khàn trầm thấp, khi vang
lên bên tại Tô Tiếu Tiếu lại vô cùng gợi cảm. “Hàn Thành, anh còn chưa đi mà em đã thấy nhớ anh rồi, phải làm sao đây?”
Tô Tiếu Tiếu có tính cách mềm mại, giọng nói vừa ngọt vừa mềm, bình thường khi không làm nũng nói chuyện
đã vô cùng dịu dàng rồi, bây giờ mang theo chút giọng làm nũng, cả người cũng mềm giống như tính cách của
cô, Hàn Thành xốc mông cô lên trên ôm chặt hơn một chút, trái tim cũng sắp tan chảy luôn rồi, chỉ hận không
thể nhét cô vào trong máu thịt rồi cùng mang đi.
Anh giơ tay xoa đầu cô, lại hôn một cái: “Đây là quân khu nên tương đối an toàn, nhưng khi anh không ở nhà, buổi tối trước khi đi ngủ cũng phải nhớ khóa chặt cửa sổ lại, đừng đi ra ngoài, có chuyện gì nhớ phải đi tìm Triệu
Tiên Phong, mỗi sáng cậu ta sẽ đúng giờ tới đón Cơm Nắm và Trụ Tử đi luyện tập buổi sáng, việc không phân
lớn nhỏ đều có thể nói hết với cậu ta, cậu ta sẽ giúp giải quyết.
Còn về phía bên đội tuyên truyền, thân phận của em hiện tại là nhân viên ngoài biên chế trực thuộc bộ phận tuyên truyền, sau này bên đó ra nhiệm vụ đều sẽ là kiểu giấy tờ mà không sắp xếp cho em làm việc bên ngoài, Từ
Đạt Mộc tới tìm em làm bất cứ chuyện gì thì em đều phải từ chối, đó đã không còn thuộc phạm vi công tác của
em nữa. Không thể để bản thân mình chịu mệt, hôm nào không muốn nấu cơm thì buổi sáng khi Triệu Tiên Phong tới đón các con cứ nói với cậu ta, cậu ta sẽ cho cảnh vệ viên tới đây đưa cho em, đừng ngại làm phiền cậu ta, đám
trẻ anh không lo vì em biết chăm sóc rất tốt, nhưng anh hy vọng em có thể chăm sóc tốt cho mình, nhanh thì một tuần mà chậm thì mười ngày, anh sẽ cố trở về nhanh nhất có thể.
Hàn Thành nói xong đã cảm thấy bả vai mình ướt đẫm một mảng, trái tim giống như ngâm trong nước nóng, vừa
chua xót vừa mềm mại.
Tô Tiếu Tiếu gật đầu, duỗi tay lau nước mắt, không biết tại sao bình thường Hàn Thành không nói nhiều, bây giờ
vừa nghe anh lải nhải như vậy cô lại không nhịn được: “Em biết rồi mà, em sẽ nhớ anh lắm, anh ra ngoài cũng
phải cẩn thận đó”
Lời nên nói đều đã nói hết ở trong phòng, thời buổi này chú trọng nam nữ giữ kẽ, ôm nhau ở nhà ga không thích
hợp mà ở trước mặt các con cũng không thích hợp.
Hai vợ chồng lại quấn lấy nhau một lúc mới chịu buông ra.
Tô Tiếu Tiếu kiên trì muốn làm bữa sáng cho Hàn Thành để anh kiểm tra một lần nữa xem có bỏ sót thứ gì
không.
Buổi tối đã nói hôm nay sẽ không đi chạy bộ sáng nhưng lũ trẻ dậy sớm đã thành thói quen, lúc này cả hai đều
đã rời giường, ngoại trừ Bánh Đậu nhỏ còn đang ngủ khò khò ra.
Trụ Tử quét dọn sân, Cơm Nắm vốn muốn giúp Tô Tiếu Tiếu nhóm lửa nhưng cô nói sẽ dùng bếp than, cậu bé lại
ngồi ở bên cạnh nhìn cô nấu bữa sáng.980 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận