Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 252: Về quê Ăn xong cơm trưa mới hơn một giờ, cách thôn Tô Gia chẳng qua cũng chỉ mấy tiếng đồng hồ.

Vốn dĩ là dự định ở một đêm tại nhà khách nghỉ ngơi cho khỏe rồi mới tiếp tục lên đường, nhưng Tô Tiếu Tiếu không say xe, Hàn Thành cũng không tính là quá mệt, bọn họ đi dạo trong thành phố, qua chợ đen lại mua một con gà và một ít thịt heo rồi về đến xe nghỉ ngơi một chút, Hàn Thành chợp mắt một lúc, quyết định tiếp tục lên
đường.
Tô Tiếu Tiếu và các con ở ghế sau nghỉ ngơi, lũ trẻ có thói quen ngủ trưa còn đang ngủ khò khò, Tô Tiếu Tiếu cũng chợp mắt một lúc, chỉ có Hàn Thành là vẫn luôn lái xe vô cùng cực khổ, thật ra Tô Tiếu Tiếu cũng có thể lái nhưng chỉ sợ dọa Hàn Thành sợ, cũng không dám tùy tiện đưa ra yêu cầu cho cô lái một đoạn, nghĩ đến sau này tìm cớ học lái xe như vậy có thể thay phiên lái với anh, không cần để một mình lái vất vả như vậy nữa.
Đến thôn Tô Gia cũng đã hơn năm giờ chiều.
Thôn xóm nhỏ mùa đông vô cùng yên tĩnh và an lành, giờ này các hộ gia đình đều hun khói bếp nghi ngút, ở
trong nhà đợi ăn cơm tối, cũng không biết là ai hô một câu: “Có xe hơi to kìa!”
Các xã viên nghe thấy đều nhao nhao thò đầu từ trong sân nhà mình ra nhìn xe hơi.
“Ôi chao, đây còn không phải chiếc xe hơi lần trước tới đón Tiếu Tiếu gả đi sao? Có phải Tiếu Tiếu về đón tết
không?”
“Chắc tám phần rồi, thôn chúng ta ngoại trừ con bé cũng chưa có người nào từng ngồi xe hơi.
“Tuy rằng làm mẹ kế của người ta nhưng cũng có thể diện đấy chứ.
“Bà không nhìn thấy Ngọc Phụng đi một chuyến trở về, bà ấy và Đại Bảo, Tiểu Bảo đều có áo bông mới sao, đúa
con rể này cũng thật tốt. “Không có chút điều kiện còn có thể lái xe hơi đưa vợ về nhà mẹ đẻ được sao?”
Xe hơi chậm rãi lái vào trong tiếng bàn luận mồm năm miệng mười của các xã viên, rất nhanh đã đỗ lại trước cửa
sân nhà họ Tô.
Cửa xe vừa mở, mấy đứa trẻ vô cùng tò mò về thôn xóm nhỏ đã nôn nóng xuống xe, người còn chưa vào cửa đã
ở bên ngoài ra sức gọi “bà ngoại bà ngoại” “Tiểu Bảo Tiểu Bảo”
Lý Ngọc Phụng đang chuẩn bị cơm tối ở trong bếp, Tiểu Bảo vì muốn sưởi ấm trong bếp nên cũng chuyển cái
bàn học nhỏ vào trong luyện chữ luôn, nghe thấy tiếng gọi bên ngoài, cậu bé ngẩng phắt đầu lên liếc mắt nhìn Lý Ngọc Phụng: “Bà nội, sao cháu lại nghe thấy tiếng ai như tiếng của Cơm Nắm và Trụ Tử nhỉ?”
Lý Ngọc Phụng vội vàng lau tay vào tạp dề, nhìn ra bên ngoài với vẻ mừng rỡ: “Không phải hình như mà đúng là giọng của Cơm Nắm và Trụ Tử, là cô cháu về rồi!”
Lý Ngọc Phụng vừa dứt lời, Tiểu Bảo đã ném bút đi, co giò chạy ra ngoài như một mũi tên…
“Cô ơi cô ơi cô ơi…” Tiểu Bảo giống như một khẩu pháo nhỏ phóng vọt về phía Tô Tiếu Tiếu, dọa cho Hàn Thành và mấy đứa trẻ đều
tới chắn trước mặt cô theo bản năng.
Hàn Thành trực tiếp tiến lên hai bước xách Tiểu Bảo lên ôm trong lòng.
Cơm Nắm nhỏ trừng mắt nhìn Tiểu Bảo và nói: “Tiểu Bảo, mẹ em đang mang thai em gái, anh không thể lao vào
mẹ như vậy được, sẽ đụng vào em gái đó!” Tiểu Bảo ôm chú ngoáy cái mông nhỏ, giãy dụa đòi xuống: “Chú ơi chú thả cháu xuống đi”
Hàn Thành thả cậu bé xuống, Tiểu Bảo đi tới ôm cô, còn dán tai vào bụng cô nghe ngóng: “Cô ơi, trong này thật
sự giấu một em gái sao?”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu Tiểu Bảo, còn chưa nói chuyện thì Bánh Đậu nhỏ đã lắc đầu, nhìn Tiểu Bảo với ánh mắt
khẳng định: “Là em trai, em trai của Bánh Đậu nhỏ, không phải em gái…”
Cơm Nắm nhỏ trừng mắt nhìn em trai: “Trong nhà đã có một đứa em trai là em rồi, tất cả chúng ta đều muốn
một em gái.
Bánh Đậu nhỏ lắc đầu: “Bánh Đậu nhỏ không có em trai, muốn em trai cơ…”
Cơm Nắm nhỏ nhéo mặt em trai: “Em có hai anh trai rồi, nhà chúng ta thiếu một bé gái, là em gái, không phải
em trai!” Bánh Đậu nhỏ hất tay anh trai ra lùi về sau, nếu không phải Trụ Tử kịp thời ôm lại thì cậu bé đã ngã rồi, nhưng cậu bé vẫn lắc đầu: “Không, em trai của Bánh Đậu nhỏ, Bánh Bao nhỏ.”
Có lần Tô Tiếu Tiếu làm tiểu long bao nhân thịt cho đám trẻ ăn, Bánh Đậu nhỏ vô cùng thích, bánh bao thịt làm
rất nhỏ, Bánh Đậu nhỏ ăn một hai miếng đã có ăn hết một cái, cậu bé còn làm một hơi ăn tận mấy cái lận, từ sau lần đó, Bánh Đậu nhỏ toàn chỉ vào bụng Tô Tiếu Tiếu gọi Bánh Bao nhỏ, nói là tên của em trai.
Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành vốn dự định cho dù là bé trai hay bé gái đều sẽ gọi là Bánh Trôi nhỏ, lúc này không
có cách nào khác, chỉ đành đồng ý với cậu bé nếu là bé trai sẽ gọi là Bánh Bao nhỏ, còn là con gái thì gọi là Bánh
Trôi nhỏ.
1009 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận