Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 511: Em trai ngốc nhà mình

Bánh Đậu nhỏ nhìn em trai quá mức đáng yêu, cong đôi mắt bảo: “Được rồi được rồi, bỏ xuống đi, em đó, thật đúng là em trai ngốc nhà mình”
Gương mặt bánh bao của Bánh Bao nhỏ lập tức suy sụp: “Anh nhỏ, em Điềm Điềm đã nói em béo, giờ anh lại nói em ngốc nữa, em xin tuyên bố em không vui đâu nhé!”
Vừa rồi khi Bánh Đậu nhỏ chuyển đồ vẫn luôn làm cái đuôi nhỏ của Tô Tiếu Tiếu nên cũng không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, mới hỏi Bánh Bao nhỏ: “Ai là em Điềm Điềm cơ?”
Nhắc đến Điềm Điềm, Bánh Bao nhỏ vẫn mang vẻ mặt đau khổ: “Chính là em Điềm Điềm ở nhà bà cụ bên cạnh đó, em ấy vừa khóc lừa đi của em bao nhiêu là kẹo, sau này em sẽ không chơi với quỷ khóc nhè nữa!” Cơm Nắm đang đọc sách, nghe thấy cuộc đối thoại của hai đứa em ngốc nghếch cũng không nhịn được mà cười: “Vừa rồi Bánh Bao nhỏ nắn mặt cô gái nhỏ nhà bà cụ bên cạnh đến khóc, phải đền cho người ta thêm mấy cái kẹo. Bánh Bao nhỏ này, anh hai nói cho em hay, chỉ cần mỗi ngày em chỉ ăn ba bữa cơm, mỗi bữa lại ăn ít đi một
bát cơm, mỗi ngày chỉ ăn một viên kẹo, ăn ít bữa phụ và đồ ăn vặt đi thì anh hai đảm bảo em cũng sẽ gầy như anh nhỏ. Đến lúc đó em Điềm Điềm cũng sẽ không nói em béo nữa.
Bánh Bao trừng to mắt nhìn anh hai với vẻ khiếp sợ, giơ tay đếm ngón: “Bây giờ em chỉ ăn ba bữa cơm, mỗi bữa ăn ba bát cơm, ít đi một bát chính là chỉ có thể ăn hai bát, em gái chỉ cho em mỗi ngày ăn hai viên kẹo, giờ còn phải ăn ít đi một viên, lại còn phải ăn ít đồ ăn vặt nữa?”
Sau khi Bánh Bao nhỏ đếm xong vội vàng lắc đầu thành cái trống bỏi: “Em không làm được! Như thế sẽ đói lắm! So với đói bụng em thà béo còn hơn!”
Đối với Bánh Bao nhỏ mà nói béo chết là chuyện nhỏ, đói bụng mới là chuyện lớn, trời đất bao la ăn cơm là lớn
nhất!
Cơm Nắm vui vẻ cầm sách gõ vào đầu cậu bé: “Chà, Bánh Bao nhỏ nhà chúng ta còn có thể đếm số rõ ràng rồi đấy, xem ra toán học học rất không tệ, nhưng giữa chừng em luôn ồn ào đòi ăn, lúc muốn ăn bánh in điểm tâm, lúc muốn ăn bánh bao và hồn đồn nhỏ, có phải chú lão Dương lén làm cho em không? Nghiêm túc tính ra thì một ngày em không chỉ ăn có năm bữa cơm thôi đâu đó, nếu như mẹ thật sự mở tiệm cơm nói không chừng em ăn từ sáng đến tối mất.
Cơm Nắm cảm thấy mình đã rất biết ăn rồi, khi còn nhỏ mẹ còn từng lo lắng cậu bé sẽ no căng, nhưng không ngờ Bánh Bao nhỏ lại còn có thể ăn hơn cả cậu bé, nếu không phải lượng vận động của đứa nhỏ này lớn, lại khống chế số lượng kẹo và đồ ăn vặt mà cậu bé ăn, thật sự thả cửa cho ăn vậy nhất định sẽ béo thành một quả cầu thịt.
Về phần nói người mong đợi Tô Tiếu Tiếu mở tiệm cơm nhất trong nhà chắc chắn không ai ngoài Bánh Bao nhỏ, trong khái niệm của cậu bé tiệm cơm có một nguồn đồ ăn dồi dào ăn mãi không hết, vậy một ngày cậu bé cũng không chỉ ăn năm bữa thôi đâu.
Bánh Đậu nhỏ đáp: “Anh hai yên tâm, mẹ đã nói qua tết Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ đều phải đi tới nhà trẻ, Bánh Bao nhỏ không có thời gian ăn ở tiệm từ sáng đến tối đâu?
Bánh Bao nhỏ vừa nghe thấy thế làm sao mà được? Đầu lại lắc thành cái trống bỏi: “Em không đi nhà trẻ đâu, em muốn tới tiệm cơm cơ!”
Cơm Nắm cười vui vẻ: “Em đi nói lời này với mẹ đi, nếu như em nói như vậy ngay cả tiệm cơm mẹ cũng không
mở nữa, em có tin không?”
Tròng mắt của Bánh Bao nhỏ đảo như bị, nghiêng đầu hỏi: “Anh hai, anh từng tới nhà trẻ chưa?”
Cơm Nắm nhỏ lắc đầu: “Chưa
Bánh Bao nhỏ lại hỏi: “Anh nhỏ, vậy anh đã từng đi nhà trẻ chưa?”
Bánh Đậu nhỏ cũng lắc đầu: “Chưa
Bánh Bao nhỏ đáp một cách hùng hồn: “Các anh đều chưa từng đi nhà trẻ vậy tại sao em phải đi nhà trẻ?”
Cơm Nắm lại gõ đầu cậu bé: “Anh không đi nhà trẻ là vì phải giúp mẹ chăm sóc anh nhỏ của em, anh nhỏ của em không đi nhà trẻ là vì phải giúp mẹ chăm sóc em và Bánh Trôi nhỏ, em có em trai em gái cần em chăm sóc sao?
Có không? Có không hả?”
Bánh Bao nhỏ lập tức giống như quả bóng xì hơi, lắc đầu đáp: “Không có a, Bánh Trôi nhỏ còn nghe lời hơn cả em, em ấy không cần em chăm sóc”
Cơm Nắm vui vẻ, vò loạn đầu cậu bé: “Coi như em tự mình hiểu lấy, không ngủ thì qua đây, anh hai dạy em làm toán, học tốt ít nhất có thể bớt một năm đi nhà trẻ.
Bánh Bao nhỏ ngoan ngoãn bò tới chui vào trong ổ chăn của Cơm Nắm, nghĩ một lúc lại bảo: “Anh hai, em có thể kêu mẹ sinh cho em một em trai hoặc em gái được không, vậy em không cần đi nhà trẻ nữa, ôi chao, em thật sự
thông minh quá
995 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận