Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 518: Học võ

Nhưng Tô Tiếu Tiếu lại lo lắng mình bảo vệ quá mức, sợ sau này cậu bé không có cách nào thích ứng với gió mưa bên ngoài, lại càng lo sẽ nuôi cậu bé thành con ngoan của mẹ, thật đúng là nuôi đến một trăm lo đến chín chín. Con đang trưởng thành, cha mẹ cũng đang trưởng thành, đều là lần đầu làm con và lần đầu làm cha mẹ, bọn họ đều đang tìm kiếm đường tiến lên.
Bánh Đậu nhỏ đếm xong đũa và bát đặt lên bàn bếp, cong đôi mắt nói với mẹ: “Mẹ ơi, mẹ không cần lo lắng cho con đâu, mẹ cứ yên tâm đi học đại học đi ạ. Con thích ứng rất tốt, anh hai cũng không cần vì con mà học tiểu học, con thật sự có thể mà. Mẹ, con không biết bạn chung chí hướng có ý gì nhưng hiểu bạn học nói chuyện được chắc hẳn cũng sẽ có, con cũng sẽ giúp bạn học mà con thích cùng học, cùng tiến bộ”
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ, vừa cười vừa bảo: “Đúng, Bánh Đậu nhỏ nói đúng, anh đi học tiểu học thích ứng trong một học kỳ cũng tốt, mẹ cũng lo lắng có vài đứa trẻ không nghe lời có khả năng sẽ bắt nạt học sinh mới vào lớp, tóm lại con có chuyện gì nhất định phải nói với anh và mẹ.
Bánh Đậu nhỏ ôm bát đũa: “Mẹ ơi con biết rồi, con cũng đã học võ với chú Triệu, ngày nào cũng chạy năm cây
với anh để rèn luyện cơ thể, con cũng có thể một đấm đánh ba kẻ xấu, có thể bảo vệ em trai em gái, con đã lớn rồi, mẹ thật sự không cần lo cho con đâu?
Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ, con trai của cô quả thật đã lớn rồi, hai năm này cậu bé cao lên rất nhanh, đã sắp
cao đến vai cô rồi: “Được được được, mẹ không dong dài nữa, con đi gọi mọi người chuẩn bị ăn cơm, kêu cha qua đây một chuyến là được.
Hàn Thành không biết từ khi nào đã xuất hiện ở cửa, sau khi Bánh Đậu nhỏ đi, anh đi qua xoa đầu vợ: “Không cần
lo, Bánh Đậu nhỏ là con trai anh, thằng bé sinh ra trong thế gia quân nhân, trên người chảy dòng máu của quân nhân, thằng bé chỉ ngoan trước mặt em thôi, sẽ không bị người bắt nạt đâu.
Đứa con trai này cũng thoạt nhìn dễ bắt nạt nhưng nếu thật sự đánh người cũng không kém hơn Cơm Nắm chút
nào, cũng là một đứa trẻ có chủ kiến, từ nhỏ lên núi trèo cây, xuống biển mò cá cũng không thua hai anh trai chút nào, chẳng qua cậu bé phục tùng Tô Tiếu Tiếu vô điều kiện, cho dù Tô Tiếu Tiếu kêu cậu bé làm gì thì cậu bé cũng không hỏi nguyên nhân mà vui vẻ đi làm, nhưng có người bắt nạt cô thì Bánh Đậu nhỏ có thể liều mạng với kẻ đó, cũng không còn nghe lời như vậy nữa.
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Em biết rồi, con đã lớn không ít, vừa rồi em còn nhớ lúc khi đón thằng bé từ chỗ Châu Thúy Hoa về, so với bây giờ thật sự khác biệt như trời và đất, anh bưng lò than qua đi, chúng ta ăn cơm thôi”
Hàn Thành nói: “Tóm lại con sẽ lớn lên, bé trai vấp ngã, đánh nhau, va chạm xung đột đều là việc khó tránh khỏi, không cần khẩn trương như vậy”
Lò than nhỏ hầm canh canh sườn hoài sơn, đợi khi ăn đủ mới cho cải thảo vào nhúng, có canh có thịt có rau, thêm hai bát cơm trắng nóng hổi, trời đông có lạnh hơn nữa cũng không cần sợ.
Đến bảy giờ thật sự như Tô Tiếu Tiếu đã nói, trong tivi bắt đầu phát sóng thời sự. Trước đây bọn họ đều nghe thời sự qua đài phát thanh, cảm giác thật sự khác hẳn với nhìn thấy hình ảnh và nghe người dẫn chương trình
tường thuật thời sự, còn phối với đủ loại hình ảnh và phụ đề liên quan đến tin tức nữa, xem xong mà ấn tượng lại càng khắc sâu hơn.
Bánh Bao nhỏ đã ăn thêm một bát cơm lại gặm một miếng sườn, và một miếng cơm to rồi bảo: “Tuy con vẫn không hiểu hai chú dì này đang nói gì nhưng có bọn họ ăn cơm cùng chúng ta, con ăn còn thấy ngon hơn. Tô Tiếu Tiếu gắp một miếng hoài sơn cho đứa trẻ: “Con đã ăn đủ ngon rồi. Còn ngoan nữa phải ăn năm bát cơm
quá.
Bánh Bao nhỏ không ghét bỏ hoài sơn mà gắp lên ăn sạch trong một ngụm: “Con có thể ăn ngon hơn đó.
Cứ như vậy, xem phát sóng thời sự trong lúc ăn cơm đã thành tiết mục cố định mỗi ngày của gia đình Tô Tiếu
Tiếu.
Hai mươi chín tết là ngày mà đám trẻ vui nhất vì lại đến một ngày bắc chảo dầu rán đồ một năm một lần. Thời buổi này cuộc sống khó khăn, cho dù gia đình có cuộc sống xem như không khó khăn cho lắm như Tô Tiếu
Tiếu cũng chỉ một năm bắc chảo dầu to một lần.
Mới sáng sớm Hàn Thành đã dẫn hai đứa lớn tới hợp tác xã tiêu thụ mua giấy đỏ, pháo hoa, dây pháo và một ít vật phẩm cần thiết để đón tết, Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ ngồi xổm trong nhà bếp không chịu ra ngoài, Tô Tiếu Tiếu chỉ đành nấu một nồi trà hoa cúc to để bọn trẻ uống thay nước.
1008 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận