Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 148. Phân rõ

Chương 148: Phân rõ
Mẹ Dương Đào vừa dứt lời, những người cùng xếp hàng ở xung quanh đều hít ngược một ngụm khí lạnh, đã thấy người có thể diện lớn rồi nhưng ngược lại chưa từng thấy người nào có thể diện lớn như vậy, ai lại xúi quẩy dính phải loại người thân xui xẻo như vậy chứ?
Ở thôn Tô Gia ba cô sáu bà ba hoa bốc phét gì mà chẳng có, nhưng Lý Ngọc Phụng thật sự chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ như vậy, công khai lừa người ta mua thịt lại còn lừa đến một cân, phải biết rằng ở những nơi như thôn Tô Gia bọn họ, một gia đình cả một tháng thịt đến tay còn chưa đến một cân, bà ta quỷ chết đói đầu thai sao? Vậy mà lòng tham lại lớn như vậy!
Hiển nhiên Lý Ngọc Phụng không nhìn thấy được con gái mình bị người bắt nạt, nhưng cũng không biết lai lịch của người phụ nữ trước mặt này nên chỉ dùng ánh mắt hỏi con gái.
Tô Tiếu Tiếu xoa mu bàn tay của bà ấy, ý bảo bà ấy không cần lo lắng, còn cô thì vừa cười vừa bảo: “Bây giờ bà dì của đám trẻ còn nhớ mình là trưởng bổi sao? Theo như tôi biết thì điều kiện để Dương Đào chăm sóc Dương Mai ở cữ là mỗi tháng lấy đi hơn phân nửa tiền lương của Dương Mai, cũng đã chuyển không ít dầu, gạo và mì của nhà người ta ra ngoài đâu nhỉ? Nếu như bà dì không nhớ rõ thì hãy nghĩ thử xem mình từng bị Cơm Nắm ném đá mấy lần? Cơm Nắm nhà chúng tôi sẽ không vô duyên vô cớ đánh người, trừ phi có trộm lén trộm đồ trong nhà đi.
Người sáng suốt đều biết, nếu không có những lợi ích này thì Dương Đào chắc chắn sẽ không đi chăm sóc Dương Mai ở cữ, vốn dĩ một nhà được lợi hai nhà cùng tốt, giờ người đi rồi, dễ hợp dễ tan là được. Dù sao khi Hàn Thành một mình gà trống nuôi con đang lúc khó khăn nhất thì các bà chạy còn nhanh hơn bất cứ ai, Hàn Thành cũng không trông mong các người có thể giúp đỡ mình một phen đi, cũng không thể bây giờ tôi tới rồi thì bà lại lấy chuyện này ra nói, bà sẽ không xấu xa đến mức muốn lấy được lợi ích từ chỗ tôi đấy chứ? Tôi với bà cũng chẳng có quan hệ gì cả.”
“Cô nói cái mẹ gì thế!” Mẹ Dương Đào giận tím mặt, quát: “Sau khi Dương Mai đi, tôi đã từng hỏi Hàn Thành hay là gả Dương Đào cho cậu ta để chăm sóc hai đứa trẻ, nhưng là bản thân cậu ta không muốn, sao có thể nói là không giúp một tay?”
“Oa!” Đám quần chúng hóng chuyện xung quanh đều kinh ngạc.
Tô Tiếu Tiếu chớp mắt, nói với vẻ khó tin: “Hóa ra các người nhớ thương Hàn Thành nhà chúng tôi mới gọi là giúp một tay sao? Nhưng bây giờ anh ấy lấy tôi rồi, biết phải làm sao bây giờ nhỉ?”
Quần chúng A: “Thế này cũng không biết xấu hổ quá rồi thì phải?”
Quần chúng B: “Tích đức chút đi má, bà không biết xấu hổ nhưng chủ nhiệm Hàn người ta còn cần mặt mũi, mắt người ta cũng có mù đâu, có thể nhìn trúng Dương Đào còn chưa tốt nghiệp cấp hai nhà bà được chắc?”
Con trai của quần chúng C cũng đang công tác ở bệnh viện bộ đội: “Chẳng trách lúc Dương Mai vừa sinh xong Bánh Đậu nhỏ ấy, con trai tôi còn nói lúc ấy chủ nhiệm Hàn ngày nào cũng ở bệnh viện bộ đội không về nhà, hóa ra là khi đó bị người nhớ thương à?”
Quần chúng D: “Năm nay Dương Đào cũng phải hai mươi bốn, hai mươi lăm rồi thì phải? Cứ kén cá chọn canh mãi, lẽ nào là vì còn nhớ thương chủ nhiệm Hàn người ta sao? Người ta đã kết hôn rồi, không sợ bị kéo đi nhốt lồng heo sao?”

Cái gì gọi là tự chuyển đá đập vào chân mình, mẹ Dương Đào chính là như vậy, vốn dĩ chỉ muốn lừa một cân thịt nhưng không ngờ nhất thời nhanh miệng lại hủy luôn cả danh tiếng của con gái mình, nếu như chuyện này làm ầm ĩ đến mức người nào cũng biết, vậy sau này ai còn dám lấy Dương Đào nữa?
“Không thể nào, không phải chuyện này không thành hay sao? Giữa bọn họ trong sạch, các người đừng có nói vớ vẩn!”
Quần chúng A: “Đương nhiên chúng tôi biết chủ nhiệm Hàn trong sạch rồi, về phần Dương Đào nhà bà nghĩ cái gì thì chúng tôi không biết nhé.”
Sau khi Dương Mai đi, Hàn Thành đã đưa các con đi, không phải tòng quân lên chiến trường thì chính là ở bệnh viện bộ đội dưỡng thương, Dương Đào muốn gặp anh cũng không thể gặp được, sau này đi đón con về cũng đưa cả Tô Tiếu Tiếu cùng về đây luôn nên hiển nhiên không có chuyện gì với Dương Đào đó rồi.
Lúc này, một người trưởng bối như Lý Ngọc Phụng không thể không lên tiếng: “Bà thím này, con gái nhà tôi trong sạch, được Hàn Thành cưới hỏi đàng hoàng theo tam thư lục lễ, cũng đã thông qua kiểm tra chính trị và khảo nghiệm chính thức của tổ chức, kết làm vợ chồng hợp pháp với Hàn Thành.”
[Cảm ơn bạn nga9975 Amhhh SandyJu đã đẩy kim phiếu cho truyện, hơi buồn vì đã rơi xuống top 17 kim phiếu ^^.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận