Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 311: Tiểu Bảo phưu lưu ký 1

Lý Ngọc Phụng lén cong khóe môi, bà ấy tới nơi này thời gian dài như vậy rồi nhưng con rể và con gái vẫn luôn
tình nùng ý mật, đừng nói là cãi nhau mà ngay cả lớn tiếng quát nhau một câu cũng chưa từng có. Tính cách của con gái vốn tốt, Hàn Thành lại rất biết bao dung người ta, đối xử với con gái lại tốt. Cho dù bà ấy về cũng có thể yên tâm, chỉ là có hơi lo lắng con gái sẽ làm không xuể. Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ mới lớn có chút xíu.
Bánh Đậu nhỏ có thể đi chọc cùng Cơm Nắm nhưng một mình con gái ở nhà chăm hai đứa cũng đủ bận rồi, nếu như bà ấy có thể ở thêm vài tháng đợi lũ trẻ lớn hơn một chút thì tốt rồi.
Phía bên Tô Gia đã sớm nhận được điện tín báo tin mừng từ Hàn Thành, biết Tô Tiếu Tiếu sinh một đôi long
phụng thai, Tô Vệ Dân đi đường thắt lưng cũng vô cùng thẳng, gặp người thì cười, người khác hỏi đại đội trưởng, trong nhà có chuyện vui gì mà hào hứng như vậy?
Ông ấy sẽ cười tươi hớn hở đáp: “Không có gì, cũng chỉ là con gái đẻ một đôi song sinh, ồ đúng, là long phụng
thai chứ, một bé trai một bé gái gọi là long phụng thai, hiểu mà”
Hiểu đại đội trưởng ông khoe khoang thì có, nhưng chuyện này vẫn khiến mọi người ngưỡng mộ một hồi, đại đội
trưởng Tô ngâm nga với vẻ hài lòng, chậm rãi đi trên con đường về nhà.
Chưa đến mấy ngày sau toàn bộ thôn Tô Gia đều biết đứa con gái ngày trước đi học rất giỏi ở nhà đại đội trưởng
đó đã sinh một đôi long phụng thai, thật đúng là số tốt.
Lời này cũng truyền vào lỗ tai của gia đình Dương Nam Hoài, bọn họ cũng rất mừng cho Hàn Thành và Tô Tiếu Tiếu, hiển nhiên với nhân phẩm của hai người họ sẽ không vì Tô Tiếu Tiếu có con ruột mà đối xử không tốt với
Cơm Nắm và Bánh Đậu, ngược lại anh chị em trong nhà nhiều hơn, sau này cũng có thể giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau, bọn họ cũng thật lòng mừng thay.
Mẹ của Trương Xuân Anh biết Lý Ngọc Phụng đi hầu hạ con gái ở cữ, gần đây cũng liên tục chạy tới thôn Tô Gia, tóm lại là muốn tới mượn danh nghĩa để chiếm của, còn nghĩ nếu như khi Trương Xuân Anh sinh con tốt nhất là Lý Ngọc Phụng chưa về kịp, như vậy bà ta có thể tự mình hầu hạ con gái ở cữ, được ăn uống tốt hơn cùng với cô ta, sau này đòi chút gì đó với nhà họ Tô, cho dù là đòi chút tiền cũng có thể danh chính ngôn thuận, bây giờ bà ta giúp đỡ cô ta một chút, nói không chừng sau này còn có thể chăm sóc bà ta lúc về già và lo ma chay. Bàn tính trong đầu mẹ của Trương Xuân Anh vang lạch cạch, thật ra cũng không có cách nào cả. Bà ta cảm thấy da bụng mình không biết phấn đấu, một hơi sinh tận năm đứa con gái lại không có nổi một mụn con trai. Trương Xuân Anh là đứa nhỏ nhất cũng gả được cho một người tốt nhất. Những người khác ngay cả bản thân còn không lo nổi, nói không chừng là không trông mong được gì. Nhưng Trương Xuân Anh thì khác, cô ta lớn lên đẹp nhất, gả cho con trai nhà đại đội trưởng, cái khác không nói nhưng thức ăn ở nhà họ Tô không biết còn tốt hơn nhà bà ta bao nhiêu lần, nghe ý của con gái thì từ lúc cô ta bắt đầu mang thai có thể ăn thịt và trứng gà. Lại nhìn bộ dáng chắc chắn khỏe mạnh kháu khỉnh của Tiểu Bảo, biết cậu bé bình thường cũng được ăn không
ít thịt, bà ta thi thoảng còn có thể nhìn thấy Tiểu Bảo ăn kẹo sữa, đối với mẹ của Trương Xuân Anh một tháng
không nhìn thấy được một món mặn mà nói, thật sự là ngưỡng mộ không chịu được.
Chỉ là con gái không cho bà ta tới thường xuyên, nói gì mà mẹ chồng không có ở nhà, trong nhà thường xuyên có hai người đàn ông ở, kêu bà ta bớt tới cửa một chút, chuyện chăm cô ta ở cữ mới vừa nhắc đến đã lập tức bị
Trương Xuân Anh từ chối, nói Lý Ngọc Phụng nhất định sẽ kịp về nhà chăm cô ta ở cữ, kêu bà ta bớt lo nghĩ, nói trắng ra chính là không muốn cho bà ta tới cửa.
Mẹ Xuân Anh cũng không dám tới, trong mấy đứa con gái thì người bà ta xem nhẹ nhất chính là Trương Xuân Anh, ngay cả chuyện lúc cô ta còn nhỏ có được ăn no hay không cũng không biết, chỉ riêng mấy đứa lớn đã không chăm nổi rồi. Đáng tiếc, mấy đứa lớn đều là đồ ăn cháo đá bát, ngược lại Trương Xuân Anh còn được tính
là có chút thiện tâm rồi. Đây chính là một cọng rơm cứu mạng cuối cùng của bà ta nên hiển nhiên bà ta cũng
không dám đắc tội, Trương Xuân Anh nói gì thì chính là cái đó.
Bây giờ người không vui nhất ở thôn Tô Gia chính là Đại Bảo và Tiểu Bảo, lúc đón tết rõ ràng đã nói khi nào cô
sinh em bé bọn trẻ có thể tới nhà cô, nhưng bà nội lại lén chạy mà không dẫn tụi nhỏ đi cùng. Bây giờ cô sinh Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ mà bọn trẻ cũng chưa được liếc mắt nhìn lấy một cái, bọn trẻ có
thể vui được sao?989 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận