Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 727: Phiên ngoại về bọn nhỏ 13

Phía bên tòa án Nhân Dân biết cậu bé có nguyện vọng này làm sao có thể bỏ lỡ một nhân tài như vậy được? Sớm
đã quyết định với cậu bé, chỉ cần cậu bé vừa tốt nghiệp nghiên cứu là có thể tới tòa án làm việc ngay. Trụ Tử đỡ Bánh Trôi nhỏ xông tới, bây giờ cô gái nhỏ đã trưởng thành rồi, không thể giống như lúc nhỏ vừa bế
vừa cõng nữa mà chỉ có thể đỡ cánh tay của cô bé, tự nhiên tiếp được cặp sách sau lưng cô bé đeo lên người
mình.
Bạn học nữ qua đường đều nhìn Bánh Trôi nhỏ với vẻ ngưỡng mộ, mọi người đều biết có bé có mấy anh trai, những anh trai này còn người này ưa nhìn hơn người kia, người này lợi hại hơn người kia, Hàn Tinh đã có anh trai
giống như Hàn Thần mỗi ngày bảo vệ đưa đi học, còn thường có các anh trai khác nhau tới đón cô bé tan học
nữa.
Bánh Trôi nhỏ ôm cánh tay của Trụ Tử nhỏ, nghiêng đầu hỏi cậu bé: “Anh ơi chiều nay anh có rảnh không?” Trụ Tử nhìn cô gái nhỏ đã cao đến vai mình, hỏi với giọng dịu dàng: “Sao thế?” Bánh Bao nhỏ kéo tóc Bánh Trôi nhỏ, bóc phốt: “Con nhóc này lên lớp lén mở thư tình mà bạn học nam tặng bị giáo viên phát hiện đòi gặp phụ huynh, cũng không biết đầu óc của mấy người này có phải mọc cỏ không nữa, có sách không đọc cho tốt, chữ nghĩa thì tên này khó coi hơn tên kia, lại còn dám nghĩ đến kết đối tượng với em gái nhà chúng ta nữa chứ. Em phỉ nhổ. Mẹ cũng nói rồi, trước mười tám tuổi không cho phép kết đối tượng. Anh
Trụ Tử, anh đã hai mươi hai rồi còn chưa kết đối tượng, những người này có thời gian còn không bằng chăm chỉ
luyện chữ trước đi, toàn nghĩ cái gì đâu.
Dù sao Bánh Bao nhỏ cũng không hiểu được, cô gái nhỏ yểu điệu còn không dễ dỗ, là đánh bóng rổ không vui hay là xem phim không hay sao? Cứ nhất định phải trêu đùa cô gái nhỏ? Trụ Tử nhỏ nhìn cô gái nhỏ duyên dáng yêu kiều, mất một lúc mới hiểu ra.
Lần đầu tiên cậu bé có loại cảm giác “nhà có con gái mới lớn” là lần đầu tiên Bánh Trôi nhỏ tới tháng. Ngược lại
Bánh Trôi nhỏ cũng không sợ vì Tô Tiếu Tiếu đã sớm phổ cập khoa học cho bọn trẻ về giai đoạn thanh xuân sẽ
thế nào, cơ thể sẽ có những thay đổi gì và phải xử lý thế nào, Bánh Trôi nhỏ trong lòng tự biết, chỉ là lần đầu tới tháng bụng đau dữ dội, vẫn chưa chuẩn bị gì cả, cả người vô cùng yếu.
Khi ấy Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành vừa vặn đi du lịch, chỉ có cậu bé và đôi long phụng thai ba người ở nhà. Trụ Tử
nhỏ chỉ đành căng da mặt đi mua băng vệ sinh cho em gái, còn nấu trà gừng đường đỏ cho em gái uống, đỏ mặt an ủi cô bé.
Sau đó nhìn thấy ruồi bọ ong nhỏ đủ loại khác nhau vây quanh em gái, ngày nào cũng tặng đồ, viết thư tình cho cô bé. Bắt đầu từ khi ấy, Trụ Tử nhỏ mới ý thức được em gái thật sự đã lớn rồi, đã là một cô gái vô cùng xinh xắn. Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành có gia huấn toàn bộ trẻ con trong nhà trước khi mười tám tuổi, lên đại học đều phải
chăm chỉ đi học mà không thể kết đối tượng, thế cho nên bây giờ trẻ con trong nhà vẫn chưa có người nào kết đối tượng hết.
Cho dù Bánh Trôi nhỏ có bao nhiêu tuổi, có phải con gái lớn hay không thì bảo vệ tốt em gái là sứ mệnh của toàn bộ anh trai, nghe thấy có người nhét thư tình cho Bánh Trôi nhỏ, cô bé còn ở trong lớp học lén đọc bị giáo
viên bắt được, tâm trạng của Trụ Tử nhỏ rất vi diệu, chính là loại tâm trạng trong nhà vất vả lắm mới chăm được
củ cải nhỏ, mỗi ngày đều có đám heo khác nhau tới nhổ, thật sự phiền phức.
“Bánh Trôi nhỏ nghĩ thế nào?” Trụ Tử hỏi.
Bánh Trôi nhỏ chun cái mũi nhỏ, đáp: “Lần nào các anh cũng thu thư của em, em chỉ tò mò xem rốt cuộc bọn họ
viết gì mà thôi, em còn chưa đọc đã bị giáo viên phát hiện ra rồi. Anh ơi, anh đi nói với giáo viên kêu bọn họ
chăm chỉ luyện chữ rồi lại viết thư cho em sau có được không ạ? Chữ bọn họ thật sự quá xấu rồi.
Trụ Tử
nhỏ: “”
Trụ Tử nhỏ xoa đầu em gái, nói với vẻ bất đắc dĩ: “Nếu như Bánh Trôi nhỏ muốn đọc mấy lá thư đó có thể nói với
anh, lần sau đừng lén đọc trên lớp được không? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến kỷ luật của lớp học. Bánh Trôi nhỏ quay người đi giật lùi, cái miệng nhỏ rì rầm: “Lừa người, các anh đều không cho em đọc, anh ơi,
em không muốn đọc mấy chữ thảm không chịu được đó đâu, lần sau anh đọc cho em nghe có được không?” Bánh Trôi nhỏ giơ ngón tay trắng nõn: “Một lá, đọc một lá thôi là được rồi, được không?” Trụ Tử nhỏ không dám cách cô bé quá xa, sợ cô gái nhỏ ngã mất mới duỗi một tay đỡ hờ cho cô bé: “Được được
được, em đi đường tử tế, đừng để lát nữa lại ngã”
984 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận