Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 735: Phiên ngoại về bọn nhỏ 21

Khi đến ngày thứ tư, cuối cùng Bánh Trôi nhỏ không nhịn được nữa muốn tâm sự với mẹ.
Một ngày này Hàn Thành lại ở phòng nghiên cứu cả đêm cho kịp tiến độ, Bánh Trôi nhỏ rúc trong ổ chăn của
mẹ ôm cổ mẹ cọ tới cọ lui.
Tô Tiếu Tiếu vô cùng ngứa ngáy, xoa đầu con gái rồi vỗ nhẹ: “Nhột quá, bảo bối đừng lộn xộn”
Bánh Trôi nhỏ không biết nên bắt đầu nói từ đâu, hỏi vấn đề chẳng liên quan gì: “Mẹ ơi, mẹ có yêu cha không ạ?”
Tô Tiếu Tiếu sững sờ, chợt cười: “Yêu chứ, cha con vừa cao vừa đẹp trai vừa có trách nhiệm, đối xử với mẹ lại tốt, đối xử với các con cũng tốt, mẹ yêu không chịu được ấy chứ, lẽ nào các con không nhìn ra được sao?” Thời gian trôi qua thật sự rất nhanh dường như chỉ trong chớp mắt, cô và Hàn Thành đã cùng nhau đi qua mưa gió hai mươi năm, anh đối xử với cô càng ngày càng tốt càng ngày càng chiều, cô có sự nghiệp thành công và gia đình viên mãn, cho nên năm tháng không để lại bao nhiêu dấu vết trên gương mặt cô, cô rất hài lòng về cuộcsống hiện tại.
Bánh Trôi nhỏ lại hỏi: “Vậy mẹ ơi, yêu là gì ạ? Yêu một người có cảm giác thế nào?”
Tô Tiếu Tiếu vang lên hồi chuông cảnh giác, cúi đầu nhìn con gái bảo bối, đây là yêu sớm sao? Không đúng, năm nay con gái đã thành niên rồi cũng không tính là yêu sớm, đây là củ cải trắng nhỏ trong nhà sắp bị heo nhổ đi
sao?
Nhưng Tô Tiếu Tiếu không gấp, chuyện gì Bánh Trôi nhỏ cũng nói với cô, đại khái chỉ là vẫn chưa nghĩ xong nên nói thế nào, Tô Tiếu Tiếu nghĩ ngợi rồi đáp: “Định nghĩa về yêu rất rộng, giống như chúng ta yêu tổ quốc, yêu cuộc sống cũng là yêu, cha mẹ yêu các con cũng là yêu, cha mẹ yêu thương nhau cũng là yêu, bảo bối hỏi là loại nào?”
Bánh Trôi nhỏ từ nhỏ đến lớn đều toàn tâm tin tưởng mẹ mình, cô bé thật sự không biết nên nói từ đâu nên dứt khoát hỏi thẳng: “Mẹ ơi, con cảm thấy hình như con thích anh Trụ Tử mất rồi.
Sau đó cô bé lại nói cuộc đối thoại giữa mình và Điềm Điềm lại cho Tô Tiếu Tiếu nghe, cuối cùng tổng kết: “Mẹ ơi, con và anh Trụ Tử quen biết quá sớm, sớm đến mức có khả năng mơ hồ giữa tình anh em và tình yêu, trước đây con chưa từng nghĩ đến việc phân biệt, nhưng nghe ông Trương kêu anh đi xem mắt và kết đối tượng với nữ
sinh khác, con cảm thấy rất buồn, cũng không thể chấp nhận được việc anh Trụ Tử đối xử tốt với nữ sinh khác. Từ nhỏ đến lớn con đã cảm thấy anh Trụ Tử nên là của một mình con thôi. Mấy ngày này con đã nghĩ rất nhiều, anh hai, anh nhỏ và anh tư, anh Đại Bảo và anh Tiểu Bảo đối xử với Điềm Điềm tốt, đối xử với nữ sinh khác tốt con không thấy khó chịu, cũng không thấy ghen tỵ, nhưng hình như chỉ có mỗi anh Trụ Tử là không được. Con cảm thấy anh ấy là của một mình con và chỉ có thể đối xử tốt với mình con thôi. Mẹ ơi, có phải con rất ích kỷ không? Có khả năng anh Trụ Tử hoàn toàn không nghĩ đến phương diện này, anh ấy đối xử tốt với con chỉ là loại anh trai tốt với em gái thôi.
Tô Tiếu Tiếu nghe xong thật sự vừa mừng vừa sợ, nếu như đổi lại là bé trai khác, cô có khả năng còn cần một chút thời gian để cân nhắc về nhân phẩm của đối phương, không biết còn phải lo lắng bao nhiêu nữa mà cũng chưa chắc sẽ hài lòng. Nhưng nếu là Trụ Tử, cô và Hàn Thành đều giơ hai tay hai chân đồng ý. Có trời mới biết cô và Hàn Thành hài lòng về Trụ Tử bao nhiêu, Trụ Tử trưởng thành dưới mí mắt của bọn họ, vẻ ngoài khỏi cần nói, bối cảnh gia đình cũng khỏi cần nói, trong toàn bộ đám trẻ Tô Tiếu Tiếu hài lòng về tính cách của Trụ Tử nhất, không kiêu ngạo không siểm nịnh, không quan tâm thiệt hơn, nhẫn nại và biết quan tâm, chưa bao giờ từng giận hờn vô cớ, cho dù tương lai ai ở bên cậu bé cũng là hưởng phúc hết.
Khi bọn trẻ còn nhỏ, Tô Tiếu Tiếu và Hàn Thành nói đùa nếu như Trụ Tử là con rể nhí nhà bọn họ thì tốt biết
bao, bằng không Bánh Trôi nhỏ trưởng thành rồi giao cho ai bọn họ cũng không yên tâm, đây quả thật chính là giấc mơ thành hiện thực đi.
Nếu như bọn trẻ không hợp mắt nhau, Tô Tiếu Tiếu sẽ không cưỡng cầu, ngay cả nhắc cũng sẽ không nhắc tới, nhưng nếu đã hợp mắt vậy đây thật sự chính là niềm vui lớn. Gia đình Nhã Lệ vẫn luôn coi Bánh Trôi nhỏ như con gái mà thương yêu, sau này càng khỏi cần lo lắng quan hệ mẹ chồng nàng dâu gì.
Tô Tiếu Tiếu ôm con gái thơm một cái: “Bánh Trôi nhỏ vừa rồi cũng nói, con và anh Trụ Tử quen nhau quá sớm cho nên mơ hồ giữa tình yêu và tình thân. Trước đây con cũng chưa bao giờ từng nghĩ đến phương diện này, bây giờ không phải cũng đã nghĩ thông rồi sao? Mẹ cảm thấy anh Trụ Tử cũng có khả năng như thế. Như vậy đi, mẹ kêu anh hai con hỏi suy nghĩ của anh Trụ Tử trước, nếu như anh Trụ Tử có suy nghĩ giống con vậy hiển nhiên là chuyện vui lớn. Nhưng nếu anh Trụ Tử thật sự không có suy nghĩ về phương diện này vậy chúng ta cũng không cưỡng cầu, tiếp tục coi anh như anh trai, đợi đến khi người anh thích chân chính xuất hiện, chúng ta thành tâm chúc phúc, duy trì khoảng cách nhất định với anh, như thế được không?”
963 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận