Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 501: Cố nhân

Hàn Tùng Bách cố gắng lục lọi trí nhớ, phán đoán nửa ngày mới nhận ra người tới: “Ông là Giang Hòe?”
Giang Hòe và Hàn Tùng Bách xấp xỉ tuổi nhau, ăn mặc chỉnh tề, không giận tự uy, khi vẻ mặt ôn hòa ngược lại
có vài phần tương tự với Giang Tuyết, ông ta gật đầu: “Anh Tùng Bách, hai mươi năm không gặp, mong rằng anh vẫn khỏe từ khi chúng ta chia tay.
Hàn Tùng Bách: “Đúng là ông rồi, bên ngoài lạnh, vào trong nhà trước đi”
Giang Hòe vừa đi vào vừa quan sát cẩn thận ngôi nhà, chỉ đáng tiếc tuyết trắng bạc đã phủ kín, không thể nhìn ra
được điểm gì khác thường.
Trên thực tế đối với ngôi nhà ngày, ông ta trong sáng ngoài tối cũng đã điều tra vô số lần, cho dù nhắm mắt
cũng biết nên đi thế nào, dù vậy vẫn không có bất cứ phát hiện gì cả.
Lần này tiến vào nhà chính theo Hàn Tùng Bách, ông ta liếc mắt nhìn toàn bộ căn phòng, ngay cả xà nhà và
tường cũng không bỏ qua, tất cả đều không hề có một chút dấu tích nào cho thấy đã được động tới, ngay cả bụi tích nhiều năm cũng không quét đi.
Hàn Tùng Bách rót trà cho ông ta trước lò than: “Sao ông biết tôi trở về? Mà sao hôm nay ông lại rảnh rỗi tới
đây thế?” Giang Hòe nhấp một hớp trà rồi đặt cốc xuống: “Vừa lúc đi ngang qua nhìn thấy trên nóc nhà ông bốc khói bếp nên tạm thời gõ cửa thử một lần, không ngờ thật sự có người.
Giang Hòe đánh giá xung quanh: “Nói ra thì ngôi nhà này của ông đã hơn hai mươi năm rồi chưa có người ở, có
cần tôi tìm người tới giúp sửa lại một phen không?”
Giang Hòe chỉ lên nóc nhà và xà ngang: “Mái ngói trên nóc đều lọt sáng cả rồi, xà nhà cũng nghiêng, nếu còn
không sửa chỉ qua mấy trận tuyết lớn gió to là không chịu nổi nữa”
Hàn Tùng Bách cười: “Có lòng rồi, cột nhà chính không có vấn đề gì, chỉ là mái ngói có hơi lỏng, tôi đã tìm người rồi, đợi thời tiết ổn định hơn một chút sẽ giúp tôi sửa mái nhà, những năm này các ông đều khỏe cả chứ?” Giang Hòe cụp mắt nhìn xuống, nhấp một ngụm trà giấu đi vẻ thương xót rồi gật đầu đáp: “Vẫn như cũ, không
có gì khỏe với không khỏe cả. Rồi ông ta vỗ đùi: “Hai năm trước sau khi chân bị thương đã lùi đến sau màn tạm
giữ chức mấy năm. Cái chân này của tôi vừa đến ngày tuyết là khó chịu, năm nay dứt khoát rút lui luôn, qua năm
coi như chính thức nghỉ hưu, đúng rồi, chị dâu và các cháu đều ra ngoài rồi sao?”
Hàn Tùng Bách thở dài, không muốn nhắc tới cho lắm nên chỉ đáp một câu: “Xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ
còn lại mình tôi thôi.
Giang Hòe sững sờ: “Xin lỗi, tôi không biết.
Hàn Tùng Bách phất tay: “Không sao, chỉ là nhìn thấy các ông ngậm kẹo đùa cháu mà mình tôi lại cô độc, ít
nhiều vẫn sẽ hơi thổn thức mà thôi”
Giang Hòe lắc đầu: “Nói ra thật xấu hổ, hai năm này tôi không gần con cái, một đứa không chịu sinh con, một
đứa không chịu lấy chồng, tôi nào có cháu đâu?”
Lúc này đến phiên Hàn Tùng Bách sững sờ: “Không ngờ đấy, tôi nhớ Giang Phong nhà các ông và Hàn Húc nhà
tôi lớn ngang nhau, Tiểu Tuyết và Hàn Thành nhà chúng tôi cũng lớn ngang nhau, đứa con lớn nhất của Hàn
Thành đã mười một tuổi, đứa nhỏ cũng sắp bốn tuổi rồi.
Giang Hòe cười tự giễu: “Nói ra cũng không sợ ông chê cười, năm đó Tiểu Tuyết nhà chúng tôi thích Hàn Thành
nhà các ông nên chạy theo tới thị trấn Thanh Phong, ở quân khu một hồi đến tận sáu, bảy năm, bỏ lỡ tuổi xuân
đẹp nhất. Nói ra vẫn là tôi không biết dạy con gái, con bé cứ trơ mắt nhìn Hàn Thành kết hôn sinh con mà vẫn chưa chết tâm, sau này vợ trước của Hàn Thành đi rồi, lại cưới cô vợ hiện tại, con bé mới tâm tàn ý lạnh trở về, mà có nhà cũng không thèm về, lại không chịu kết hôn, tóc trên đầu tôi cũng là vì sầu đến bạc trắng hết rồi.
Hàn Tùng Bách mất nửa ngày mới lấy lại bình tĩnh: “Bốn đứa con của Hàn Thành đều không phải Tiếu tiếu sinh ra sao?”
Giang Hòe nhìn ông ta với vẻ ngạc nhiên: “Không phải Hàn Thành từng dẫn vợ con tới thăm ông sao? Cậu ta không nói cho ông biết?”
Nếu như Hàn Tùng Bách cẩn thận để ý lời của Giang Hòe vậy chắc hẳn sẽ hỏi một câu “sao ông lại biết Hàn
Thành dẫn vợ con tới thăm tôi, chỉ đáng tiếc ông ta đang chìm đắm trong tâm trạng của mình nên không để ý đến câu trước của Giang Hòe.
Hàn Tùng Bách lắc đầu: “Hàn Thành không nói với tôi, đám trẻ cũng vô cùng thân với Tiếu Tiếu, không nhìn ra được là mẹ kế, tôi còn tưởng đều là Tiếu Tiếu sinh ra
Giang Hòe đáp: “Sao có thể, hai đứa lớn đó là của vợ trước sinh, hai đứa nhỏ mới là Tô Tiếu Tiếu sinh ra. Hàn Tùng Bách ngẩng đầu: “Xem ra quan hệ giữa Hàn Thành và ông vẫn không tồi, chuyện gì cũng nói cho ông
biết”
978 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận