Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 159. Tết trung thu

Chương 159: Tết trung thu
Tô Tiếu Tiếu cũng biết hiện tại là thời điểm gì, càng không thể nói là qua ba, bốn năm nữa sẽ khôi phục kỳ thi đại học, mở cửa thị trường cũng chỉ là chuyện của vài năm sau.
Sau bữa cơm, đám trẻ chơi một lúc rồi Hàn Thành đưa Cá Nhỏ về nhà, Cá Nhỏ không muốn đi cho lắm nhưng Tô Tiếu Tiếu nói hôm nay phải về nhà nói với cha mẹ một tiếng, tối mai lại cùng nhau qua đây ngắm trăng, đến khi đó cha mẹ đồng ý thì có thể ở lại.
Cá Nhỏ chỉ còn nước vừa rơi nước mắt vừa tạm biệt các bạn nhỏ.
Nếu đã phải ra ngoài, Tô Tiếu Tiếu nói dứt khoát cho mấy đứa trẻ cùng nhau ra ngoài tản bộ đi, ngay cả Bánh Đậu nhỏ cũng được bế đi cùng.
Vì thế Hàn Thành dẫn theo một đám trẻ bước dưới ánh trăng, chậm rãi đi ra ngoài.
….
Hôm sau là tết Trung Thu.
Dường như hôm nay mặt trời cũng tròn hơn bình thường một chút, đám trẻ đúng giờ rời giường rèn luyện.
Buổi trưa có thịt gà ăn nên cơm sáng hôm nay khá đơn giản một chút, chỉ có cháo khoai lang phối với thịt băm hấp trứng muối còn thừa lại hôm qua.
Thời buổi này không có tủ lạnh, mì dạ dày heo hôm qua đã đủ thịnh soạn rồi, Lý Ngọc Phụng dạy Tô Tiếu Tiếu một cách, đó là bỏ thịt băm hấp trứng muối vào trong nồi đun mười phút, sau khi vi khuẩn bị đun chết thì đừng đụng vào nó nữa, đợi đến hôm sau trước khi ăn lại đun lại một lần, dưới loại thời tiết này giữ tươi một tối cũng không vấn đề gì.
Sáng hôm nay lấy ra quả nhiên không hề biến mùi một chút nào, thậm chí còn càng đậm vị hơn, có đôi khi cũng thật sự không thể không khâm phục trí tuệ của nhân dân lao động.
Tô Tiếu Tiếu đề nghị để Hàn Thành dẫn đám trẻ đi lên núi mò ốc đá.
“Không phải Cơm Nắm luôn ồn ào đòi lên núi mò ốc đá sao? Bình thường anh rất ít ở bên các con, hiếm khi được nghỉ một ngày coi như chơi với đám trẻ đi, tối nay khi ngắm trăng ăn một đĩa ốc xào cũng không tệ.” Tô Tiếu Tiếu nói.
Hàn Thành nhìn vào trong nhà: “Hay là anh giết gà trước cho đã nhé?”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Trước giờ gà trong nhà đều là mẹ giết, việc này anh vẫn nên để cho mẹ đi, mẹ còn muốn nhổ lông ở đuôi gà trống xuống làm cầu cho bọn trẻ nữa.”
Hàn Thành nhéo tay cô: “Hay là em đi chung với bọn anh đi? Anh cũng hiếm khi được ở cùng em.”
Tô Tiếu Tiếu cởi cúc áo trên cùng cho Hàn Thành rồi giúp anh xắn ống tay áo lên, như vậy đợi khi mò ốc sẽ không bị ướt: “Em không đi được, em có hơi sợ mấy con suối nhỏ, trong suối và ruộng của thôn Tô Gia đều có đỉa, em mà thấy thứ đó là xỉu mất, ở bên này không biết có hay không nữa, dù sao anh cũng để ý bọn trẻ một chút.”
Nguyên chủ rất sợ đỉa còn Tô Tiếu Tiếu gần như sợ toàn bộ động vật thân mềm, ốc sên sâu lông đều sợ hết.
Hàn Thành: “Đều là bé trai không sợ cái đó.”
Tô Tiếu Tiếu: “Thứ đó hút máu, vết thương còn rất đau, em chỉ lo lắng tụi nhỏ bị thương thôi, Bánh Đậu nhỏ cũng không thể đi.”
Hàn Thành dẫn ba đứa trẻ lên núi, Trụ Tử nhỏ và Tiểu Bảo thì không sao, trước đây bọn nhỏ cũng thường làm loại hoạt động này nhưng Cơm Nắm nhỏ lại vui vẻ muốn xỉu, đây là lần đầu tiên cậu bé lên núi và cũng là lần đầu tiên đi mò ốc, cậu bé ở phía sau lén lút bàn bạc với các bạn nhỏ: “Lát nữa nếu như nhìn thấy tổ chim, chúng mình nhân lúc cha không để ý trèo lên cây lấy tổ chim đi.”
Hàn Thành quay đầu lại liếc mắt nhìn Cơm Nắm vốn cho rằng mình đã nói rất nhỏ rồi: “Cha nghe thấy đó.”
Cơm Nắm nhỏ kêu “oai oái,” nhanh chóng trốn sau người hai bạn nhỏ, chỉ sợ cha đánh mông cậu bé.
Nói tới cũng lạ, Hàn Thành chưa bao giờ từng động tới một cọng tóc của đám trẻ nhưng Cơm Nắm vẫn luôn sợ cha sẽ ra tay đánh mông cậu bé.
Đại khái là cha quá có uy nghiêm đi.
Lúc nhỏ Hàn Thành cũng từng trèo cây, các bé trai trời sinh có xu hướng khó giải thích với các loại vận động có tính khiêu chiến, hơn nữa còn có tâm lý đối nghịch, chính là bạn càng không cho bọn trẻ làm gì thì bọn trẻ lại càng tò mò về cái đó, lại càng muốn thử làm gì đó hơn, đây không phải vấn đề trẻ có ngoan hay không mà hình như là thiên tính là các bé trai.
Ở phương diện giáo dục con này, Hàn Thành rất có xu hướng đồng nhất với Tô Tiếu Tiếu, trẻ con nhất định phải khiêm tốn hiếu học, tích cực lạc quan, biết phải tôn trọng mọi người.
Mà ở phương diện chi tiết, ví dụ như trèo cây, Tô Tiếu Tiếu sẽ cảm thấy đây là một hành động nguy hiểm, muốn bắt đầu ngăn chặn từ khởi nguồn, nói với đám trẻ không được đụng vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận