Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 740: Phiên ngoại về bọn nhỏ 26

Người duy nhất vẫn xem như bình thường chính là Trương Hồng Đồ nhanh chóng lấy bình trà trong tay vợ, kéo
tay cô ấy qua thổi: “Sao lại bất cẩn như thế?”
Nhã Lệ nào còn quan tâm đến những chuyện nhỏ nhặt này nữa? Cô ấy rút tay mình về đi qua kéo cánh tay của
con trai nhà mình: “Con trai, con vừa nói gì? Nói lại một lần đi”
Trụ Tử hiểu tâm trạng của bọn họ, bản thân cậu bé cũng mất rất lâu mới phản ứng lại được, cậu bé ôm vai mẹ
nói: “Chính là như cha mẹ nghe thấy đó, con nói con dự định kết đối tượng với Bánh Trôi nhỏ. Nhã Lệ lập tức vui đến quên trời quên đất, một minh tinh nữ ưu tú như vậy lại nhảy cẫng lên, ôm con trai thơm
liên tục, phải biết rằng Trụ Tử nhỏ trưởng thành sớm từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng được cô ấy thơm qua.
“Bánh Trôi nhỏ sao? Thật sự là Bánh Trôi nhỏ sao? Con thật sự muốn kết đối tượng với Bánh Trôi nhỏ sao? Con trai giỏi quá, con thật giỏi!”
Trụ Tử nhoẻn miệng cười ngốc với cô ấy, là Bánh Trôi nhỏ, thật sự là Bánh Trôi nhỏ, bản thân cậu bé cũng rất
vui vẻ.
Ông cụ càng cười đến híp cả mắt, cảm ơn trời đất, vội vàng dặn con trai đi thắp hương cho tổ tiên, nói là cảm ơn tổ tiên phù hộ mới tìm được một cô cháu dâu tốt như vậy cho nhà họ Trương bọn họ. Trương Hồng Đồ cũng cười ngốc, thật sự vui vẻ quay người chạy vào thắp hương cho tổ tiên.
Nhã Lệ phản ứng lại đầu tiên: “”Đợi đã con trai, Bánh Trôi nhỏ đã đồng ý chưa?”
Hiển nhiên Trụ Tử không nói là Bánh Trôi nhỏ chủ động chọc thủng tầng giấy này tỏ tình với cậu bé trước, cũng
lo lắng phản ứng của bọn họ sẽ dọa sợ Bánh Trôi nhỏ nên gật đầu đáp:” Bánh Trôi nhỏ đã đồng ý, dì Tô cũng
biết, nhưng chú Hàn và đám người Cơm Nắm chắc hẳn vẫn chưa biết, mọi người gặp Bánh Trôi nhỏ tuyệt đối không thể kích động như vậy, làm thế sẽ dọa sợ em ấy.
Nhã Lệ nhìn con trai với vẻ tức giận: “Lá gan của Bánh Trôi nhỏ nhà chúng ta lớn như thế cũng chỉ có con coi
con bé là búp bê dễ vỡ thôi. Con trai, cũng may nụ hoa mà con bảo vệ từ nhỏ đến lớn không bị người hái đi ngay lúc còn chưa nở hoa, bằng không mẹ nhìn thấy cũng đau lòng thay con quá. Mấy lời như “sau này đối xử với Bánh Trôi nhỏ cho tốt” “sau này cả nhà chúng ta đều sẽ đối xử tốt với Bánh Trôi
nhỏ” vốn không cần thiết phải cố tình nói nữa, mấy đứa trẻ này vốn chính là máu thịt của hai gia đình, từ nhỏ đã không phân biệt mà đều thương như con nhà mình.
Trụ Tử thương Bánh Trôi nhỏ đến đâu không có người nào rõ ràng hơn Nhã Lệ, chẳng qua trước đây Bánh Trôi nhỏ còn nhỏ quá, con trai cũng chưa hiểu biết, cô ấy và Tô Tiếu Tiếu đều ngầm ăn ý không nhắc đến chuyện này trước mặt bọn trẻ. Một là không muốn việc ở chung giữa các con trở nên không đơn thuần, hai là cảm thấy loại chuyện này nên đợi bọn trẻ trưởng thành rồi tự mình nghĩ hiểu mà không phải nghe lời trưởng bối mới đi chấp nhận đối phương, như vậy bọn trẻ sẽ có áp lực tâm lý, cũng sẽ biến vị. Nhã Lệ và Tô Tiếu Tiếu đều hy vọng
giữa hai đứa trẻ cho dù là tình anh em hay là tình yêu đều luôn duy trì sự trong sạch và đơn thuần, đây là sự ăn ý ngầm không cần nói rõ giữa hai người mẹ vĩ đại.
Khi bọn trẻ còn rất nhỏ ngược lại từng nhắc tới một lần, sau này trên cơ bản đều không nhắc nữa, người khác
nhắc cũng chỉ cười cho qua mà không can thiệp vào nhiều.
Nhã Lệ rất kích động, các con đều đã trưởng thành khỏe mạnh và đều trở thành bản thân tốt nhất, sau đó đều không vuột mất đối phương, còn có tình yêu nào tốt hơn và đơn thuần hơn đôi thanh mai trúc mã như thế? Về phần bên Bánh Trôi nhỏ, cô bé về nhà chia sẻ với mẹ, nói cảm thấy mình vô cùng lợi hại, đã thổ lộ với anh Trụ
Tử còn lén thơm anh Trụ Tử một cái, dọa cho anh ngây người ngay tại trận.
Tô Tiếu Tiếu thật sự dở khóc dở cười, nói một cách nghiêm khắc thì Trụ Tử cũng là đứa trẻ do một tay cô chăm
lớn, cô cũng có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt ngơ ngác của cậu bé khi ấy.
Cô nhấn đầu con gái: “Con đó, đừng có dọa sợ anh Trụ Tử của con.
Bánh Trôi nhỏ ôm mẹ, cả người vô cùng thả lỏng: “Mẹ ơi, con cảm thấy cho dù anh Trụ Tử có tình cảm nam nữ
với con hay không con cũng sẽ không buồn bã, con không biết nên hình dung loại cảm giác này thế nào? Tô Tiếu Tiếu xoa đầu con gái: “Mẹ có thể hiểu được, các con đều là trẻ ngoan, mẹ cũng cảm thấy tự hào vì có
một bảo bối dũng cảm như con
Con gái hiểu rõ thật ra quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác, nếu như Bánh Trôi nhỏ là loại phiền não yêu đương xuân đau thu buồn, thấy hoa rơi nước mắt, nhìn trăng mà sinh tình, Tô Tiếu Tiếu mới thấy buồn bã vì nó có
nghĩa giáo dục suốt mấy năm này của cô đều dạy phí hết.
1003 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận