Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 438: Trèo cao ngã đau

Hàn Thành đáp: “Vậy con đi xem sách một tuần đi, nếu như ngay cả một người chưa từng đọc sách giáo khoa
cấp ba như con mà bọn họ còn không thi qua được, vậy cũng đủ để chứng minh nền móng của bọn họ kém bao
nhiêu, bớt cho cả ngày trèo cao ngã đau?
Hàn Thành nhìn về phía mọi người: “Các người thật sự muốn cùng con trai tôi tham gia thi thử thì cho cậu bé
một tuần nuốt cả quả táo, đi kêu giáo viên cấp ba ra đề đi”
Hàn Thành không coi ai ra gì, ném đá giấu tay nói bọn họ trèo cao ngã đau đã thật sự chọc tức đám người, lại thêm Cơm Nắm nói bản thân hoàn toàn chưa từng học qua giáo trình cấp ba, người đó lập tức nổi giận: “Chủ nhiệm Hàn, nếu anh đã nói chuyện đến mức coi thường người khác như vậy, vậy chúng tôi sẽ kêu giáo viên cấp ba ra một bộ đề thi thử, đến khi đó cả nhà các anh đều phải tham gia thi, ngược lại tôi muốn xem xem là chúng
tôi trèo cao ngã đau hay là các anh tự cao tự đại, thế nào?”
“Đúng đó chủ nhiệm Hàn, chúng tôi biết cả nhà các anh đều thông minh, không thi được qua anh và đồng chí Tôthì chúng tôi còn nhận, nhưng nếu như các người nói chúng tôi không thi qua nổi một học sinh tiểu học vậy tôi thật sự không phục.
“Đúng, tôi cũng không phục, tốt xấu gì chúng tôi cũng là học sinh tốt nghiệp cấp ba, sao có khả năng không bằng một học sinh tiểu học còn chưa từng học qua giáo trình cấp ba được chứ?”
Hàn Thành đáp: “Vừa rồi tôi bận dạy con trai cũng chỉ thuận miệng nói như vậy, thật xin lỗi đã mạo phạm các vị, cũng không phải Cơm Nắm chưa từng học qua, không phải dự định cho cậu bé một tuần để đọc sách sao? Đứa con trai này của tôi quả thật có hơi tự cao tự đại, cứ cảm thấy mình thông minh hơn người ta. Tôi dạy nó không nghe, muốn mời các vị giúp tôi dạy con trai một chút, nếu đã như vậy, vậy thì tới mời giáo viên cấp ba ra đề đi, nếu như cấp ba không thể chứa được nhiều người như vậy thì cũng phải lọc ra một phần người, các người đi đi” Người công cụ Cơm Nắm nhỏ: “?” Cha ơi, con tự cao tự đại khi nào vậy? Cha vì không cho những người này tới làm phiền mẹ mà thật sự hao tâm tổn huyết đấy, nhưng con trai cha mất mặt, mặt cha còn có thể diện sao? Tô Tiếu Tiếu giơ tay đỡ trán, cũng không biết tại sao sự việc lại diễn biến thành thế này, đồng chí Hàn Thành cũng được lắm, con trai mới mười tuổi cũng không phải ngày nào cũng đi học, học giáo trình cấp ba trong một tuần đi thi chung với sinh viên tốt nghiệp cấp ba người ta, mệt cho anh còn nghĩ ra được.
“Thật xin lỗi các vị, Hàn Thành nói đùa với mọi người thôi, mọi người đều tản hết đi? Tô Tiếu Tiếu đáp. Hiển nhiên người không phục kia không đồng ý: “Nói đùa cái gì, chúng tôi nghiêm túc đấy, cô cũng thế đồng chí Tô, đến khi đó có đề thi thử ra cũng mời cô tới tham gia làm bài thi thử, chúng tôi cũng muốn biết sự chênh lệch giữa mình và các cô rốt cuộc lớn bao nhiêu, chủ nhiệm Hàn anh cũng thế, hy vọng đến lúc đó cũng có thể nhìn thấy anh”
Nam sinh tôn sùng Hàn Thành đó bảo: “Chúng tôi mới tốt nghiệp vài năm đã quên sạch kiến thức trong sách rồi, chủ nhiệm hàn tốt nghiệp đại học đã mười mấy năm, anh kêu anh ấy đi tham gia thi thử đại học có phải hơi quá đáng rồi không?”
“Không quá đáng” Hàn Thành bảo: “Nếu các người đã muốn tôi đi như vậy, vậy thì tôi đi, đều giải tán hết đi” Nam sinh: “Chủ nhiệm Hàn…”
Hàn Thành đợi một đống củ cải đỏ nhà mình vào cửa, một tay ôm con gái trên lưng Trụ Tử lên rồi trực tiếp đóng cửa nhà, đi thẳng vào trong nhà mà không quay đầu lại.
Bánh Bao nhỏ được anh trai nhỏ nắm tay dắt vào, quay đầu chớp to đôi mắt nhìn mọi người: “Cô chú bám ở cửa nhà người ta đều không mang theo quà sao? Cháu đi tới nhà người ta cũng mang kẹo cho người ta đó.
Mọi người: “…?”
Tô Tiếu Tiếu thật sự không nhịn được cười, xoa đầu khúc thịt nhỏ: “Sao con không nói mỗi lần con mang có một viên kẹo mà đựng về một túi đi?”
Bánh Bao nhỏ thấy nhiều người như vậy lại không có nổi một người thò tay vào trong túi móc kẹo cho cậu bé, đành thu lại tầm nhìn với vẻ vô cùng thất vọng nhìn mẹ: “Mẹ ơi, đó là vì dì Châu của con và anh Cá Nhỏ thương con đó”
Tô Tiếu Tiếu: “Được rồi, hôm nay mẹ nấu chân giò, đi rửa tay với anh trai nhỏ rồi đợi ăn cơm đi?
Bánh Đậu nhỏ mới thay hai cái răng cửa, gần đây không thích nói chuyện đột nhiên chớp đôi mắt sáng ngời hỏi cô: “Mẹ ơi, con có thể đi thi không?”
Tô Tiếu Tiếu sững sờ, sau đó cười: “Đó là kiến thức cấp ba, Bánh Đậu nhỏ vẫn chưa từng học qua mà, chúng ta không góp vui chuyện này”
[Cảm ơn vanle92 đã đẩy 10 kim phiếu cho truyện, cảm ơn tuhaiii đã đẩy 22 kim phiếu cho truyện, cảm ơn cogai20 đã đẩy 10 kim phiếu cho truyện, chúc mn có kỳ nghỉ lễ vui vẻ]
1081 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận