Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 533: Tranh tường

Bánh Trôi nhỏ đáp: “Hôm nay Điềm Điềm xin nghỉ, hình như nghe nói hôm qua mẹ em ấy về ạ? “Như vậy à? Tô Tiếu Tiếu nhớ bà nội Điềm Điềm từng nói mẹ Điềm Điềm trèo cây cao bỏ đi theo người ta, đi hơn
một năm cũng chưa từng về thăm Điềm Điềm một lần, lần này về không biết là nhớ Điềm Điềm hay là vì chuyện
khác
nữa.
Bánh Bao nhỏ không cảm thấy hứng thú với chuyện của người khác, cậu bé chỉ có hứng thú với đồ ăn mà thôi:
“Mẹ ơi, hôm nay con muốn ăn bát sủi cảo rồi lại về nhà có được không ạ?”
Tô Tiếu Tiếu thu suy nghĩ lại, xoa đầu con trai: “Trùng hợp quá, tối nay mẹ vừa vặn định làm sủi cảo, dì Lan đã
làm món ngon khác cho con trước rồi, chúng ta về nhà trước đi”
Bánh Bao nhỏ mặt mặt hớn hở nhảy chân sáo đi đằng trước: “Vâng!”
Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ về tiệm cơm đang trang trí dở nhìn thấy tranh tường mà các anh đang vẽ đềukêu oa oa, cũng tham gia cùng.
Tô Tiếu Tiếu kêu bọn trẻ vẽ hoa cỏ nhỏ ở bên dưới, Bánh Bao nhỏ không có hứng thú với thứ gì ngoài đồ ăn, cứ nhất định kêu em gái vẽ hoa cỏ còn cậu bé phải vẽ trứng gà trong bụi hoa cỏ.
Được rồi, trong bụi cỏ nhặt được trứng gà cũng được đi.
Mấy “nhân viên nhỏ” đã ăn bánh rán nhân mè và đường mà Bạch Lan chuẩn bị cho trà chiều rồi làm tiếp. Nhóm người lớn phụ trách gói sủi cảo, người đông sức mạnh, chỉ trong một tiếng đồng hồ ba loại nhân bánh trăm cái
sủi cảo đã gói xong.
Tô Tiếu Tiếu bắt đầu điều chế nước dùng, bỏ hành hoa, gừng, tôm khô, vừng, muối, xì dầu, giấm chua, dầu mè, dầu ớt vào trong nồi đất, giấm chua bỏ hơi nhiều một chút, nấu sôi lại cho sủi cảo vào. Trước bỏ hai muôi sủi cảo vào trong nước dùng, sau đó bỏ toàn bộ sủi cảo đã nấu chín vào đảo đều, lại dựa theo khẩu vị của từng người để thêm lượng dưa muối, củ cải thái hạt lựu thích hợp vào. Cuối cùng rắc một ít rau thơm lên trên, vậy là một nồi sủi cảo nước canh chua nồi đất nóng hổi vừa thổi vừa ăn lại có tí cay cay đã ra khỏi nồi.
Bếp lò đặc biệt được thiết kế cho nồi đất, nếu ngại không đủ nóng khi thêm nước dùng vào có thể bỏ lên trên để tăng nóng và độ sôi, hành băm và rau thơm để lại đến trước khi ra khỏi nồi có thể cho vào sau.
Dầu ớt và giấm chua có thể căn cứ theo khẩu vị cá nhân để tăng giảm, nếu ăn như hai đứa út Tô Tiếu Tiếu sẽ tránh bỏ dầu ớt vào, ba đứa lớn ăn thì bỏ một chút vào, người lớn ăn chính là lượng một thìa bình thường. Chú lão Dương khẩu vị nặng còn có thể tự mình thêm giấm và dầu ớt.
Một bát sủi cảo vốn đơn giản thông qua sự điều chế vị như vậy của Tô Tiếu Tiếu, lại thêm nấu trên nồi đất, đổi một cái tên đã khiến người tăng thêm cảm giác thèm ăn, hoàn toàn thắng món sủi cảo của người khác. Bạch Lan vừa ăn vừa cảm thán: “Tiếu Tiếu này, đầu óc em thật sự rất hay đó, em kêu chị mở cửa tiệm bán sủi cảo cũng chỉ là nấu chín rồi trực tiếp cho ra khỏi nồi giống như người khác, tự mình chấm thêm dầu ớt và giấm chua là xong, nhưng điều chế canh chua thêm nồi đất gì đấy như em đã lập tức thành một phần độc nhất vô nhị rồi, vị thật sự khác hẳn, hoàn toàn có thể làm chiêu bài đặc biệt của tiệm chúng ta, em thật sự.. từ đó nói thế nào nhỉ, bàn tay thần diệu đó.
Chú lão Dương chỉ lên sủi cảo nước canh chua mà Cơm Nắm đã vẽ xong ở trên tường: “Giống y đúc”
Bạch Lan nhìn qua thấy thật sự là giống y như đúc luôn, trong nồi đất mà Cơm Nắm vẽ mỗi một cái sủi cảo đều dính dầu ớt đỏ au, ngay cả hạt mè màu trắng và rau thơm màu xanh điểm xuyết cũng có thể nhìn ra được rõ ràng. Loại trình độ sống động như thật này có thể khiến Bạch Lan gần như ngửi thấy hương thơm của dầu ớt kết hợp với dấm chua độc nhất khiến người thèm ăn đó, thật sự là hương sắc vị đều đạt đến cả, khiến người thèm rỏ
dãi ba tấc.
Cô ta nói: “Tiếu Tiếu, chúng ta chỉ bán sủi cảo nước canh chua này thôi chị đoán cũng có thể kéo khách tới như mây rồi, mùa đông có thể làm một bát như vậy thật sự là thịt cũng không đổi được.
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Món có ngon đến đâu ăn ba ngày cũng sẽ ngán, thay vì ngày nào cũng làm nhiều như vậy khiến mình mệt mỏi ngược lại không bằng mỗi ngày bán khác nhau nhưng chỉ bán một loại, như vậy khách có thể ăn được món ăn đa dạng mỗi ngày, bản thân chúng ta lại có thể bớt lo bớt việc, tạm thời cứ như vậy trước đi” Bánh Bao nhỏ cắn từng miếng sủi cảo ngon đến rụng rời, cậu bé tỏ vẻ không đồng ý: “Mẹ ơi, sủi cảo này ngon như vậy con ăn liên tục mười ngày, mỗi ngày ăn mười bát cũng không ngán!”
1028 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận