Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 336: Cuộc sống thay đổi

Tô Tiếu Tiếu thật sự rất muốn dẫn Lương Hồng Mai đi dạo trong thị trấn nhỏ nhưng trời quả thật quá lạnh giá. Buổi chiều lão Hồ đưa thịt cừu qua, Lương Hồng Mai cũng thầm lấy làm kỳ lạ: “Nhân viên ở xưởng chế biến thịt các em đều dễ ở chung như vậy sao? Còn gửi hàng đến tận cửa?”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không phải, ngày trước em từng dạy thay lớp con trai của lão Hồ một khoảng thời gian, Cơm Nắm, Trụ Tử và con trai anh ta có quan hệ tốt, đợt Hàn Thành đi thủ đô công tác em thật sự bận quá, lão Hồ có lòng tốt giữ lại thịt cho em, có đôi khi là Cơm Nắm nhắc trước một ngày với con trai của anh ta, nói muốn ăn gì đợi khi lão Hồ tan làm về nhà thuận đường sẽ đưa qua cho em, dần dà cũng thành thói quen, bắt đầu từ lúc em mang thai có đồ tốt gì cũng giữ lại cho em hết.
Lương Hồng Mai hiểu ra: “Người ở chỗ các em thật tốt, bên ngoài còn đang loạn lắm, hiện giờ không biết có phải là ảo giác của chị hay không mà cứ cảm thấy bắt đầu từ năm nay đã bình yên hơn một chút rồi, không còn bắt
người lung tung như trước đây nữa, người bán đồ ở chợ đen cũng dần nhiều hơn.
Từ sau khi Tô Chấn Trung bắt đầu nắm quyền tài chính trong nhà, mẹ Hồng Mai cũng tới làm loạn mấy lần, dù sao cũng đã trở mặt với nhau rồi, Tô Chấn Trung nói một câu nhiều năm như vậy vẫn chưa lấy đủ đồ ở nhà bọn họ hay sao? Trên đời này cũng không có đạo lý con rể giúp mẹ vợ nuôi hai đứa con trai, tôi cũng trên có người già dưới có con nhỏ, bà còn tiếp tục làm loạn như vậy nữa tôi chỉ có thể đi báo với đơn vị của Hồng Vệ và Hồng Quốc, hỏi xem có phải bọn họ không thể nuôi nổi bà mẹ như bà, cần phải cứ dăm ba ngày lại tới chỗ một đứa con rể nghèo túng như tôi tống tiền hay không?
Mọi người đều biết nhà mẹ Hồng Mai là người thế nào, lời này truyền tới tai anh trai của Lương Hồng Mai là Lương Hồng Vệ và em trai Lương Hồng Đảng, biết đã đụng tới giới hạn của Tô Chấn Trung rồi, cũng lo lắng Tô Chấn Trung thật sự sẽ tới đơn vị bọn họ làm loạn nên cũng không còn giống như ngày trước giật dây mẹ Hồng Mai tới cửa tống tiền nữa, lúc này ngày tháng mới xem như bình yên được.
Thức ăn trong nhà Tô Chấn Trung cũng dần dần tốt lên, cũng tiết kiệm được một khoản nho nhỏ, mỗi tháng ít nhất sẽ cắt hai ba lần thịt về thôn Tô Gia để hiếu kính cha mẹ. Lương Hồng Mai vốn là một người rộng lượng, càng ngày càng thoải mái theo thời gian. Tô Chấn Trung đối xử với cô ta cũng càng ngày càng tốt, dường như lại trở về cuộc sống thời kỳ cấp ba, chẳng qua là có thêm một Đại Bảo nữa mà thôi. Đại Bảo cũng không vâng vâng dạ dạ giống như ngày trước nữa mà hoạt bát sáng sủa hơn rất nhiều. cô ta thật sự hối hận vì đã không sớm để Tô
Chấn Trung lo liệu việc nhà, trước đây thật đúng là đánh mất lương tâm, cô ta cũng không muốn trải qua cuộc sống chết tiệt như quỷ đả tường không thấy được điểm kết đâu đó nữa.
Tô Tiếu Tiếu biết đây không phải ảo giác của Lương Hồng Mai, trải qua một hai năm nữa, người được sửa lại án sai trở về thành phố và người bán đồ ở chợ đen chỉ có càng ngày càng nhiều hơn, thanh niên trí thức trước và sau khi thi đại học cũng sẽ lần lượt về thành phố, tuyên bố sự chấm dứt của thời kỳ đặc thù này.
Nhưng những lời này hiển nhiên Tô Tiếu Tiếu không thể nói với Lương Hồng Mai được, ngược lại nghĩ đến hỏi cô ta: “Mấy phần tử trí thức sống phía sau nhà chúng ta ở thôn Tô Gia bây giờ thế nào rồi chị?” Lương Hồng Mai đáp: “Chị thấy vẫn như cũ cả, không qua lại với người của đại đội, cũng không tính là thân thiết với nhà chúng ta, cụ thể thì em phải hỏi Đại Bảo và Tiểu Bảo, hai đứa này rất thích chạy qua nhà bọn họ. Mỗi cuối tuần Đại Bảo đều về thôn Tô Gia, Tiểu Bảo thích dẫn thằng bé chạy tới nhà đó, mới đầu chị còn lo lắng sẽ rước phải phiền phức, nhưng sau này thấy bọn họ chỉ dạy học viết chữ, trí thức cao đúng là trí thức cao, bọn họ thật sự rất lợi hại, Tiểu Bảo thì không nói, đứa trẻ này rất lanh lợi, thứ mà Đại Bảo hiểu cũng ngày càng nhiều hơn, chữ cũng viết càng ngày càng đẹp ra, cũng không xảy ra chuyện gì kỳ quái cả, nên chị cũng không quan tâm.
Cha mẹ đối với bọn họ vẫn rất tốt, bọn họ không biết trồng rau và trồng lương thực phụ nên mẹ luôn đưa tới nhà bọn họ, ngày lễ ngày tết trong đội phát thứ gì, cha cũng chưa bao giờ từng quên một phần của bọn họ. Xưa nay cha mẹ vốn tôn trọng phần tử trí thức, chắc hẳn cũng có ý cảm ơn bọn họ đã dạy Đại Bảo và Tiểu Bảo, em hỏi như vậy sẽ không phải bọn họ có vấn đề gì đấy chứ?”
Tô Tiếu Tiếu lắc đầu: “Không, không, bọn họ rất tốt.
1011 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận