Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 77. Hạnh phúc giản đơn

Chương 77: Hạnh phúc giản đơn
Hàn Thành đi làm còn Tô Tiếu Tiếu vừa làm việc nhà vừa tiếp tục sắp xếp bài cho Cơm Nắm. Khi cô giảng, Bánh Đậu nhỏ cũng nghe với vẻ mặt nghiêm túc còn nghe hiểu hay không thì không biết.
Đợi đến khi Cơm Nắm viết chữ cậu bé lại đi làm loạn, muốn giành bút và vở của anh hai.
Thời buổi này giấy và bút đều là thứ rất quý, Bánh Đậu còn nhỏ không hiểu gì cả nên hiển nhiên Tô Tiếu Tiếu không nỡ mua cho cậu bé quyển vở mới để vẽ lung tung, mà chỉ đành cho cậu bé cành cây nhỏ không đâm vào tay rồi dạy cậu bé vẽ trên đất.
Bánh Đậu nhỏ nghe lời mẹ nhất, mẹ cho gì thì đó là thứ tốt nhất, cậu bé cũng không đi giành vở và bút của anh hai nữa mà chỉ chốc thì chạy “bịch bịch bịch” đi xem anh hai viết gì, chốc lại chạy “bịch bịch bịch” về vẽ lung tung.
Tô Tiếu Tiếu thu dọn xong nhà cửa, nhìn thấy một đống con số viết nghiêng ngả trên đất trông cũng không giống nét bút của Cơm Nắm, đối với người vừa mới học viết chữ thì chữ của Cơm Nắm đã được tính là ngay ngắn, còn chữ trên đất thật sự là vừa nghiêng vừa vẹo, nhưng nhìn kỹ vẫn nhìn ra được là số Ả Rập.
Tô Tiếu Tiếu nhìn thấy Bánh Đậu nhỏ liếc mắt một cái từ chỗ Cơm Nắm rồi lại chạy về vẽ vời trên đất, một suy nghĩ lóe lên trong đầu: “Bé cưng, đây là con viết sao?”
Không có khả năng đâu nhỉ? Bánh Đậu chưa đến hai tuổi mà khả năng mô phỏng và trí nhớ đã mạnh như vậy sao?

Tô Tiếu Tiếu thật sự nhìn thấy một tay của Bánh Đậu nhỏ cầm cây gậy viết nghiêng vẹo số bốn bốn ra một cách ngốc nghếch.
Bánh Đậu nhỏ quá nhỏ chưa biết khống chế lực tay nhưng nét bút và thứ tự đều đúng, nếu nhìn cẩn thận thì vẫn có thể nhìn ra được.
Cơm Nắm đang viết “40-50,” Tô Tiếu Tiếu vốn cảm thấy đây là mười số thứ tự cơ bản chỉ cần dạy cậu bé quy luật là được còn lại Cơm Nắm tự nghĩ rồi viết, còn nói phải viết đến một trăm, Tô Tiếu Tiếu cũng thuận theo cậu bé.
Nhưng không ngờ Bánh Đậu nhỏ cũng viết theo anh hai, cậu bé chạy “bịch bịch” qua xem anh hai đang viết gì, cũng không biết đây là cái gì mà chỉ mô phỏng đơn giản lại, chỉ liếc mắt cái nhưng ngay cả thứ tự nét bút cũng ghi nhớ được.
Nhưng chỉ vậy đối với đứa nhỏ chưa đến hai tuổi đã khá là lợi hại rồi.
Tô Tiếu Tiếu lấy nhánh cây của cậu bé rồi vẽ một vài hình đơn giản lên đất, chính là những hình vẽ đơn giản như hình tròn, hình tam giác, hình thang.
Cô trả lại cành cây cho cậu bé, thấy Bánh Đậu nhỏ cũng có thể mô phỏng theo trình tự nét bút của cô mà không kém hơn chút nào, hình vẽ vẫn xiêu vẹo nhưng trình tự nét vẫn đúng, vẫn có thể nhìn ra được là hình gì.
“Bé cưng, con thật quá giỏi!” Tô Tiếu Tiếu thơm vào mặt cậu bé.
Bánh Đậu nhỏ vô cùng thích được mẹ thơm, lộ ra tám cái răng sữa vui vẻ.
Từ lúc cậu bé bắt đầu đi theo Tô Tiếu Tiếu chưa từng khóc cũng chưa từng làm loạn lần nào, Tô Tiếu Tiếu kêu cậu bé làm gì thì cậu bé làm cái đó, tuy rằng có hơi dính mẹ nhưng khi chơi với anh hai và các bạn của anh hai thì vẫn có thể hòa nhập được.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ bé cưng thiên thần như vậy có nuôi một đội cũng không ngại nhiều.
Tuy rằng đứa nhỏ thông minh sớm nhưng Tô Tiếu Tiếu cũng không dự định nuôi tụi trẻ như thần đồng nhỏ tuổi, mà sẽ căn cứ theo tình hình thực tế của bọn trẻ cho nhảy cấp thích hợp ở tiểu học và cấp hai là được, bình thường nên làm gì thì vẫn làm cái đó, người thông minh đều cô độc, có câu nói thế nào nhỉ: Đứa trẻ hạnh phúc sẽ dùng tuổi thơ để chữa lành mọi vết thương trong đời. Đứa trẻ bất hạnh sẽ dùng cả đời để hàn gắn những tổn thương của thời thơ ấu.
Tô Tiếu Tiếu sẽ cố hết khả năng lớn nhất của mình để cho bọn trẻ một tuổi thơ vui vẻ.
Cơm Nắm nhỏ viết xong một đến một trăm của cậu bé, đưa cho Tô Tiếu Tiếu “kiểm tra bài tập” còn mình thì lại chạy đến vườn rau nhỏ đào giun cho Cháo Bột Mì Cơm.
Đứa nhỏ giống như Cơm Nắm rất khó trở thành mọt sách bởi vì hứng thú và sở thích của cậu bé thật sự quá nhiều, cậu bé ngồi yên được nhưng cũng thích chơi, khi nên nghiêm túc viết chữ thì vẫn sẽ nghiêm túc viết, khi nên chơi cũng sẽ thoải mái chơi, không hề lẫn lộn chút nào.
Khi nấu cơm trưa cậu bé còn chủ động tới giúp Tô Tiếu Tiếu nhóm lửa, Tô Tiếu Tiếu thật sự rất khó không thích hai đứa nhỏ này.
Cơm trưa rất đơn giản, cá khô mà Châu Ngọc Hoa tặng rất lớn chỉ ăn trong một bữa sẽ không hết nên Tô Tiếu Tiếu cắt một nửa chia thành những miếng nhỏ, không nhiều cũng chỉ mỗi người hai ba miếng, rồi bỏ rất nhiều gừng thái sợi lên trên, rưới một vòng rượu trắng rồi lại thêm ít đường trắng, sau đó đậy nắp đun chín là xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận