Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 397: Đối với em, anh chỉ có thể nói được

Tô Tiếu Tiếu ngửa đầu nhìn anh: “Nhưng đến khi đó em thi bằng còn không phải cũng một mình đi vào thành
phố hay sao? Có phải anh dự định hỏi ra kết quả gì cũng nói với em không được có phải không?” Suy tính nhỏ của Hàn Thành bị cô chọc thủng cũng không giận, mà cúi đầu hôn lên môi cô: “Về rồi lại thi sau có
được không? Ở bộ đội cũng có thể thi, anh đồng ý với em đến khi đó sẽ sắp xếp nghỉ mấy ngày, nhất định cho
em thi được bằng lái mới thôi, được không?”
Tô Tiếu Tiếu trừng đôi mắt hạnh nhìn anh, duỗi tay đấm Hàn Thành: “Sao anh không nói sớm đi” Hàn Thành kéo tay cô nắm trong lòng bàn tay mình nhẹ nhàng vuốt ve, thở dài: “Có khi nào anh từng làm trái ý
em chưa? Đối với em, anh chỉ có thể nói được.
Tô Tiếu Tiếu cắn môi, hình như thật sự là như vậy, Hàn Thành cũng chưa bao giờ từng nói nửa chữ “không” với
cô.
Tô Tiếu Tiếu mềm lòng, ôm anh cọ tới cọ lui: “Vậy em nghe anh, về rồi lại thi sau.
Hàn Thành thở phào nhẹ nhõm, xoa đầu rồi hôn lên trán cô một cái: “Ngoan”
Hàn Thành đi sau cơm trưa, bây giờ thời tiết lạnh nên Tô Tiếu Tiếu không dự định để anh ăn lương khô mà kêu
anh trực tiếp mua cơm canh nóng nổi ở trên xe lửa, buổi trưa nấu thịt kho tàu, cô làm thêm một hộp to để anh
mang lên xe lửa cho thêm thức ăn, đến khi đó vùi trong cơm nóng cũng có thể ăn được.
Lý Ngọc Phụng chuẩn bị một túi to đồ khô gồm mộc nhĩ đen, măng khô, đậu cô ve khô, rau khô gì đó kêu anh mang
Bạn cần đăng nhập để bình luận