Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 129. Sắp xếp

Chương 129: Sắp xếp
Tô Tiếu Tiếu nghĩ ngợi rồi đáp: “Suy nghĩ ban đầu của tôi là dạy thay tiết ngữ văn của cô ta, dưới tiền đề không giảm bớt nội dung học tập của đám nhỏ nhưng giảm bớt một vài giờ học, tranh thủ một tuần năm đến tám tiết là được, đợi tôi trở về nghiên cứu lại sách giáo khoa của Trụ Tử, đến khi đó tôi sẽ đưa ra một đáp án hợp lý với bên trường học.”
Trình Lệ Phương cười lạnh: “Nói đùa gì đấy, chủ nhiệm Lưu, ông đừng nghe cô ta nói vớ vẩn, lũ trẻ được tôi dạy rất tốt, lại còn muốn giảm giờ học mỗi ngày ba bốn tiết của tôi thành một tiết á? Tô Tiếu Tiếu, tôi không ngờ cô vì muốn đuổi tôi đi mà mất trí đến mức độ này đấy, cho dù cô có học lực cấp ba nhưng cũng không có nghĩa cô biết dạy học, rốt cuộc trong chúng ta ai mới đang đầu học học sinh hả?”
Tô Tiếu Tiếu thản nhiên phản bác: “Không phải còn mở lớp dự giờ hay sao? Cô dạy một tiết, tôi dạy một tiết, đến lúc đó cho đám trẻ và phụ huynh, còn có cả các giáo viên cùng nhau bỏ phiếu, đến lúc đó chẳng phải cô sẽ biết tôi có biết dạy học hay không, có mất trí hay không sao? Muốn nói tới mục đích thì tôi thật sự có một đấy, xin lỗi, con nhà tôi sẽ không học lớp của cô.
Chủ nhiệm Lưu, tôi nói rõ với ông luôn, thời gian của tôi trong năm sau chỉ đủ dạy lớp mà con trai tôi học, nếu như cô ta còn có tiết ở các lớp khác và trường học không thể xử lý tốt được, vậy tôi sẽ trực tiếp phản ánh tình hình lên các bộ phận thượng cấp, cũng sẽ kêu Hàn Thành phản ảnh tổ chức, tóm lại không thể bỏ lỡ đám trẻ.
Trong nhà còn có hai đứa trẻ đợi tôi trở về, hôm nay không nói nhiều nữa, trước khi sự việc có quyết định, Trụ Tử nhà tôi tạm thời sẽ không tới học nữa. Ông yên tâm, tôi sẽ không để đứa trẻ bị rớt tiến độ học tập, nếu như ông thật sự không yên tâm, vậy Cơm Nắm nhà chúng tôi cũng đang chuẩn bị lên lớp một, đến khi đó có thể kêu bọn nhỏ và trẻ lớp một thi chung, thuận tiện cũng hiểu rõ tình hình luôn, vậy chúng tôi xin đi trước.”
Những lời nên nói cô đã nói hết, cô xoa đầu của Trụ Tử, nắm tay cậu bé và bảo: “Trụ Tử, nói tạm biệt với thầy cô đi, chúng ta về lớp lấy cặp sách rồi về nhà thôi.”
Trụ Tử vừa cười vừa gật đầu, nói tạm biệt một cách lễ phép rồi nhìn Tô Tiếu Tiếu với vẻ tôn sùng, nắm chặt bàn tay cô cùng đi ra ngoài.
Trình Lệ Phương đã tức đến sắp bật khóc: “Chủ nhiệm Lưu, ông cứ để mặc cho cô ta làm loạn như vậy sao? Cô ta nghĩ trường học là cô ta mở chắc? Ả đàn bà này có tác phong sa đọa, bây giờ quả thật là không coi ai ra gì cả!”
Chủ nhiệm Lưu nghĩ đến bộ dạng mộc mạc và kiên định của Tô Tiếu Tiếu, rồi lại nhìn Trình Lệ Phương ăn mặc chỉnh tề xinh đẹp, nếu như cô như vậy cũng bị xem là có tác phong sa đọa vậy ở đây cũng không có ai là không sa đọa hết.
“Được rồi, cô về trước đi, chuyện này tôi sẽ bàn bạc với lãnh đạo rồi đưa ra quyết định sau. Cô Trình, tình trạng của cô cũng không chỉ có một mình Tô Tiếu Tiếu tới trường học phản ảnh thôi đâu, chúng tôi cũng không chỉ một lần tìm cô nói chuyện, nhưng cô…” Chủ nhiệm Lưu thở dài, muốn nói cô ta dạy mãi không sửa nhưng cũng muốn nói nữa, dù sao cô ta cũng là dạy mãi không sửa, trước đây phụ huynh không cứng rắn cho lắm nên còn có thể nhắm một mắt mở một mắt, nhưng lần này cô ta thật sự đã gặp phải người khó giải quyết rồi.
Tô Tiếu Tiếu người ta đã trực tiếp đón con về nhà tự dạy, lại còn đi khiếu nại, thật sự nào có cần phải đi khiếu nại, nếu bọn họ không xử lý vậy vậy với thân phận của chủ nhiệm Hàn đi phản ánh tình hình với tổ chức, Trình Lệ Phương không có khả năng ở lại trường học nữa.
Trong lòng Trình Lệ Phương kinh hãi: “Chủ nhiệm Lưu, ông nói vậy là có ý gì? Trường học sẽ không thật sự cho tôi nghỉ việc đấy chứ?”
Nói thật, trước đây Trình Lệ Phương cũng không lo lắng cho lắm, trường học sẽ luôn bảo vệ cô ta, nhưng bây giờ nghe ý tứ này sao lại không thích hợp như thế?
Rốt cuộc chủ nhiệm Lưu vẫn nể tình nhiều năm mà chỉ cho cô ta một con đường sáng: “Tô Tiếu Tiếu là sinh viên tốt nghiệp cấp ba, thi cử cô thi lại được người ta sao, nếu như khiến học sinh và người nhà đều chấp nhận cô ở lớp dự giờ, đến khi đó lại xin lỗi một tiếng, thái độ chân thành một chút thì có lẽ vẫn còn cơ hội, dù sao Tô Tiếu Tiếu cũng chưa từng dạy học, còn cô đã có kinh nghiệm dạy học vài năm rồi cơ mà.”
Trái tim của Trình Lệ Phương lạnh đi, nói đi nói lại vẫn là có ý định cho Tô Tiếu Tiếu thay thế cô ta.
“Mẹ, rốt cuộc mọi người xong chưa vậy, con đói rồi, con muốn về nhà ăn cơm!” Đại Thụ đã sớm mất kiên nhẫn, thấy đến cả Trụ Tử cũng đã đi rồi lại càng đứng ngồi không yên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận