Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 247: Đón về

Đứa nhỏ chuyển cái ghế nhỏ tới ngồi bên cạnh Tô Tiếu Tiếu, yên lặng vẽ vời tự mình tìm niềm vui.
Tô Tiếu Tiếu hỏi cậu bé: “Tại sao Bánh Đậu nhỏ không chơi với các anh?” Bánh Đậu nhỏ cong đôi mắt to sáng ngời và trong veo của mình: “Ở với mẹ và em trai…” “Bánh Đậu nhỏ thật ngoan. Tô Tiếu Tiếu xoa đầu đứa trẻ, trái tim cũng tan chảy mất rồi, cô xoa bụng dưới của
mình mà nghĩ ngợi, nếu như có thể sinh ra một em trai ngoan ngoãn như Bánh Đậu nhỏ cũng rất tốt đấy chứ.
Tô Tiếu Tiếu vừa làm việc đã quên mất thời gian, khi Hàn Thành về đến nhà, mấy đứa trẻ khác biết cũng nên về nhà ăn cơm trưa rồi, Đôn Đôn và Nha Nha nắm tay nhau đi về nhà, còn Tiểu Đỗ cũng tới tìm Cá Nhỏ về nhà ăn cơm, Cá Nhỏ sống chết bám vào khung cửa không chịu đi: “Hôm nay em phải ăn cơm ở nhà dì Tô!” Tiểu Đỗ trực tiếp khiêng người lên vai: “Đoàn trưởng nói rồi, hôm nay em nhất định phải về nhà ăn cơm!” Cá Nhỏ gấp đến độ òa khóc oa oa, ra sức gào thét “chú Hàn cứu cháu” Tô Tiếu Tiếu vội vàng đi ra ngoài: “Tiểu
Đỗ, chú bỏ Cá Nhỏ xuống đi, ăn một bữa ở chỗ chị cũng có sao đâu?
Tiểu Đỗ lắc đầu một cách kiên quyết: “Ông cụ nhà em đã ba ngày rồi chưa thấy Cá Nhỏ, đoàn trưởng kêu em nhất định phải dẫn cậu bé về nhà!” Nói xong bất chấp tất cả mà khiêng Cá Nhỏ chạy mất.
Cá Nhỏ khóc long trời lở đất, kinh động đến toàn bộ hàng xóm trong ngõ, người không biết còn tưởng có người
tới bắt trẻ con đi, Tô Tiếu Tiếu quả thực là dở khóc dở cười.
“Có chuyện gì xảy ra với Triệu Tiên Phong vậy?”
Hàn Thành nói: “Ông cụ ở viện hai ngày đến hôm nay mới về, phỏng chừng là nhớ Cá Nhỏ ấy mà.
Vừa vào đông người già rất dễ sinh bệnh, ngược lại như vậy cũng rất dễ hiểu thôi.
Cơm trưa ăn hoành thánh nhỏ, Tô Tiếu Tiếu đã sớm gói xong chỉ đợi Hàn Thành về nhà là bỏ vào nồi luộc, rồi lại
phối với mấy cọng rau xanh là xong.
“Em làm xong kế hoạch rồi, buổi chiều chở em về đội tuyên truyền nhé, em xem còn có chi tiết nào cần em xử lý
thì làm luôn một thể, tránh cho phải chạy đi chạy về”
Hàn Thành lắc đầu: “Ngày mai hãy đi?
Tô Tiếu Tiếu chớp mắt: “Sao thế?”
Hàn Thành vừa rửa rau vừa đáp: “Hôm nay gió to, ngồi xe đạp quá lạnh, để buổi tối anh lái xe trong viện về chở
em đi sau”
Tô Tiếu Tiếu cực kỳ cạn lời: “Em cũng không phải đậu hũ, chút gió này đã tính là cái gì. “Nghe lời. Giọng nói của Hàn Thành vô cùng kiên quyết.
Khi Hàn Thành ngang bướng, Tô Tiếu Tiếu cũng không có cách nào cả, dù sao anh cũng phải làm nốt ngày mai mới có thể xin nghỉ, cũng chỉ chênh có một ngày này mà thôi nên Tô Tiếu Tiếu chỉ đành thuận theo ý anh. Trước đó Triệu Tiên Phong đã từng nói muốn đưa xe của ông cụ cho Hàn Thành sử dụng rất nhiều lần, bản thân
anh ta cũng có xe được phân cho nên thật sự rất ít khi lái xe của ông cụ, nhưng Hàn Thành không muốn được đối xử đặc biệt nên đã từ chối.
Nhưng sau khi Tô Tiếu Tiếu mang thai, anh cảm thấy vẫn nên có xe đi cho tiện, bây giờ thời tiết càng ngày càng lạnh, Tô Tiếu Tiếu vốn sợ lạnh mà trong thời gian này sinh bệnh cũng không ổn nữa, dù sao cũng phải lái về thôn
Tô Gia nên Hàn Thành dự định ngày mai sẽ đi tới nhà Triệu Tiên Phong lái xe về, sau đó trực tiếp đỗ ở trong nhà, nghĩ đến lỡ như mắc bệnh như lần trước, ngược lại cũng có xe để dùng.
Sau khi ăn cơm và trưa nghỉ ngơi xong, Tô Tiếu Tiếu tiếp tục sửa bản thiết kế, tranh thủ để không phải sửa chi
tiết gì thêm.
Cô nghe thấy tiếng chuông xe đạp vang lên ngoài cửa, Cơm Nắm và Trụ Tử phản ứng cực nhanh, đã chạy “bịch bịch bịch” ra ngoài rồi.
Chưa đến một lúc hai đứa trẻ đã xách hai con bồ câu về nhà: “Mẹ ơi, chú lão Hồ nói bồ câu tốt cơ thể nên để cho
nhà mình hai con”
Bây giờ trời quá lạnh nên không phải ngày nào Hàn Thành cũng đi mua thức ăn, mà trung bình cứ hai ba ngày
mới mua một một lần, khi không mua thức ăn sẽ dẫn lũ trẻ luyện tập sáng ở sân nhà mình, còn hôm nào mua đồ ăn mới dẫn đám trẻ ra ngoài chạy bộ sáng.
Cho nên từ khi lão Hồ biết Tô Tiếu Tiếu mang thai, thời gian gần đây có gì tốt cũng sẽ gửi qua nhà.
“Bồ câu quả thật là đồ tốt, vậy buổi tối chúng ta ăn canh bồ câu đi? Khoảng thời gian này Tô Tiếu Tiếu không xuống bếp nhiều cho lắm, tài nấu nướng có hơi phai mờ đi. Ngược lại
bây giờ Hàn Thành biết làm rất nhiều món, có đôi khi không cần Tô Tiếu Tiếu chỉ đạo vẫn có thể làm ra một bữa
cơm rất ngon miệng.
Tô Tiếu Tiếu thương Hàn Thành đi làm quá vất vả, thường thì mấy cách ăn như nấu canh hay lẩu đơn giản đều sẽ
làm xong từ trước, khi anh tan làm trở về xào ít rau là có thể ăn.
1029 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận