Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 472: Thuyết phục

Đám trẻ đã xin nghỉ, năm nay phải tới thủ đô sắp xếp trước nên sẽ không về thôn Tô Gia đón năm mới nữa, dự
định đợi đến nghỉ hè rồi lại về ở lâu một chút, đám trẻ cũng trông mong đến kỳ nghỉ hè về một chuyến, rất
nhiều thứ mà kỳ nghỉ hè mới có thể chơi bọn trẻ cũng chưa từng chơi qua.
Một gia đình lớn như vậy chuyển nhà thật sự không dễ dàng gì, nhà ở càng lâu thứ tạp nham càng nhiều, Tô Tiếu
Tiếu nhìn nhiều đồ như vậy mà đau đầu.
Thu dọn hết một buổi sáng nhưng ngay cả một nửa “kho lúa” còn chưa dọn hết ra, còn là dưới tình huống hai
đứa lớn giúp đỡ, hai đứa nhỏ làm loạn.
Tô Tiếu Tiếu thở dài: “Trước đây sao chúng ta không phát hiện ra nhà mình nhiều đồ thế chứ
Cơm Nắm ôm bí đao to ra ngoài, phủi tay đáp: “Ngũ cốc sung túc, đầy đĩa đầy chén mỗi năm chúng ta dán cũng không phải viết không đâu ạ, lương thực nhà mình quá nhiều.
Tô Tiếu Tiếu nói: “Gần đây không đi mua đồ ăn nữa, trước ăn sạch hàng tồn trong nhà đã” Bánh Bao nhỏ ôm một củ khoai không biết đã móc được từ đâu ra gặm, nghe thấy mẹ nói không mua thịt kiên
quyết không đồng ý: “Không mua rau xanh còn được nhưng không mua thịt thì không được đâu mẹ ơi, trong kho lúa cũng không có thịt, con muốn mỗi ngày đều được ăn thịt.
Bánh Đậu nhỏ cầm khoai lang khô cho em gái, nói với Bánh Bao nhỏ: “Sao lại không có thịt, em không nhìn thấy
mấy khúc lạp xưởng với thịt muối còn có cả trứng muối sao?”
Bánh Bao nhỏ cắn một miếng khoai lang to, nhai rộp rộp rộp ăn vô cùng ngon: “Những cái đó không tính mà, em
muốn ăn thịt tươi cơ!” Bánh Bao nhỏ vỗ đầu, quay người lại nhìn Cháo Bột Mì Cơm và Hoa Hoa đã đổi được vài lượt: “Mẹ ơi, chúng ta còn có Cháo Bột Mì Cơm và Hoa Hoa có thể ăn này”
“Không được!” Bánh Đậu nhỏ và Bánh Trôi nhỏ đồng thanh kêu lên.
י
Bánh Trôi nhỏ bổ sung: “Gà là người nhà của chúng ta, phải cùng chúng ta tới thủ đô, không thể ăn, có đúng
không mẹ?”
Đầu của Tô Tiếu Tiếu to gấp ba lần, từ khi cô tới quân khu đến nay đã nuôi không ít gà, nhưng ngoại trừ một tốp
đặc biệt nuôi để ăn khi ở cữ đó ra thì những con khác đều chưa từng ăn qua, cả đám đều là gà mái già không đẻ
được trứng được Hàn Thành mang đi đổi thành gà mái nhỏ với người ta. Hai con gà trống đều nuôi đủ sáu bảy năm, coi gia cầm như thú cưng mà nuôi, ngày nào cũng ăn lương thực mà không góp nổi một chút thành tích nào. Bây giờ đều tuổi già sức yếu không thích vận động, ăn cũng ít, đổi thành tuổi thọ của con người Tô Tiếu Tiếu đoán đã là người già trăm tuổi rồi. Gần đây cô còn lo bọn nó có thể chết thọ ở nhà bất cứ lúc nào. Lúc nhỏ Bánh Bao nhỏ không thích gà thậm chí còn hơi sợ gà, nhưng từ sau khi Lọ Lem ra đi, cô bé vô cùng đau lòng. Trụ Tử nhỏ muốn tìm một con thỏ trắng mới cho cô bé nhưng Tô Tiếu Tiếu thật sự không dám nuôi thêm thỏ nên không lấy. Sau này có một ngày Bánh Trôi nhỏ đi vào vườn rau hái lá rau cầm trên tay cho gà trống lớn ăn giống như trước đây cho Lọ Lem ăn. Cô bé phát hiện ra gà trống cũng rất thích ăn lá rau, ăn còn nhanh hơn
Lọ Lem. Sau này mỗi ngày đều cho ăn, lúc đó Mì và Cơm thật ra đã rất già rồi, Hàn Thành muốn cầm bọn chúng
đi đổi hai con gà trống nhỏ về, nhưng Bánh Trôi nhỏ không chịu, chỉ đành nuôi cho đến giờ. Bốn đứa trẻ trong nhà, Cơm Nắm và Bánh Bao nhỏ thuộc loại tim vô cùng rộng vô cùng to đó, theo quan điểm
của bọn trẻ gia cầm chính là nuôi để ăn, có xử lý thế nào cũng không sao cả.
Bánh Trôi nhỏ là bé gái trời sinh tràn đầy tình yêu, Bánh Đậu nhỏ từ nhỏ tình cảm đã phong phú tinh tế. Hai đứa
trẻ đều không nỡ ăn gia cầm mà mình tự tay nuôi lớn, cho nên nhắc đến gà trong nhà là Tô Tiếu Tiếu đều vô cùng đau đầu. “Bánh Trôi nhỏ, Bánh Đậu nhỏ, chúng ta phải ngồi xe lửa lên thủ đô, gà không thể lên xe lửa cho nên chỉ có thể gửi bọn chúng ở nhà anh Cá Nhỏ, không thể mang qua đó được đâu. Hiển nhiên cô không thể nói gửi cho Châu Ngọc Hoa ăn, nếu nói như vậy hai đứa trẻ sẽ khóc ngay tại trận, chỉ có thể lén đổi khái niệm dùng “ký gửi” này. Hôm nay mẹ giúp Bánh Trôi nhỏ thắt hai bím tóc, cô gái nhỏ gặm khoai lang khô lắc cái đầu nhỏ, hai bím tóc
cũng cùng với động tác của cô bé mà quật trái quật phải vào mặt: “Mẹ ơi, tại sao không phải cha lái xe đi? Như vậy có thể mang cả Cháo Bột Mì Cơm qua đó luôn.
Cơm Nắm ôm em gái, nhấn vào mũi cô bé, nói: “Bởi vì thủ đô quá xa, lái xe không thể lái tới được, anh cũng chưa
từng ngồi xe lửa đây, đến khi đó cả nhà chúng ta cùng nhau ngồi xe lửa tốt bao nhiêu”
1027 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận