Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 72. Bánh bao thông minh

Chương 72: Bánh bao thông minh
Cứ như vậy, toàn bộ bệnh viện quân đội đều biết con của nhà chủ nhiệm Hàn vô cùng gầy yếu, cần phải bổ sung dinh dưỡng.
Địa phương nhỏ không có bí mật, tốc độ truyền tin cũng nhanh, chuyện hai đứa nhỏ mọi người ít nhiều đều biết một chút, toàn bộ đồng chí độc thân có phiếu thừa tạm thời không dùng đến trong tay cũng rất vui vẻ đổi cho Hàn Thành. Hàn Thành nói cảm ơn với từng người một rồi dùng phiếu tốt hơn đổi cho bọn họ.

Hôm qua Tô Tiếu Tiếu đồng ý dạy Cơm Nắm viết chữ, sau khi hai anh em ngủ trưa dậy, cô đã dạy xong Cơm Nắm viết số La Mã từ một đến mười. Đợi khi dạy Cơm Nắm xong, Tô Tiếu Tiếu bắt đầu gọt vỏ hồng tiếp.
Bánh Đậu nhỏ lúc thì chạy qua xem cô gọt vỏ lúc lại chạy tới chỗ anh hai phá đám một chút, cuối cùng mới chịu ngồi xuống học anh trai xếp hồng như hôm qua.
Tô Tiếu Tiếu phát hiện ra Bánh Đậu ngoại trừ vẫn chưa biết nói chuyện thì những phương diện khác đều rất thông minh, hôm qua nhìn thấy Cơm Nắm xếp hồng mà hôm nay cậu bé lại có thể xếp một hàng mười quả, không thừa không thiếu lấy một quả nào vừa vặn là mười, mới đầu Tô Tiếu Tiếu cho rằng chỉ là trùng hợp, mới lấy một quả hồng từ trong mười quả hồng mà cậu bé đã xếp xong để gọt. Kết quả Bánh Đậu lại bổ sung một quả vào.
Lần thứ hai, Tô Tiếu Tiếu im lặng lấy hai quả, Bánh Đậu nhỏ rất nghiêm túc bổ sung hai quả vào.
Lần thứ ba, Tô Tiếu Tiếu trực tiếp lấy đi năm quả, bánh Đậu nhỏ vẫn nghiêm túc bổ sung năm quả lại.
Tô Tiếu Tiếu cực ngạc nhiên, người ta nói trẻ con biết nói chậm thường rất thông minh, không phải Bánh Đậu nhỏ còn là đứa trẻ thông minh hơn cả Cơm Nắm đấy chứ?
Tô Tiếu Tiếu không nhịn được mà thơm vào gương mặt nhỏ nghiêm túc của cậu bé: “Con cũng là một Bánh Đậu nhỏ thông minh.”
Bánh Đậu nhỏ biết cô đang khen minh, đôi mắt to sáng ngời đen láy cong thành hình trăng khuyết.
Tô Tiếu Tiếu cổ vũ cậu bé: “Bánh Đậu còn có thể xếp hàng nữa không?”
Bánh Đậu nhỏ đứng dậy chạy “lạch bạch” đi nhặt hồng, xếp phía sau hàng hồng đã xếp xong đó một hàng, cũng không nhiều hơn không ít hơn như trước mà vừa vặn là mười quả, lại còn rất chỉnh tề.
Tô Tiếu Tiếu dựng ngón cái với cậu bé: “Trẻ con nhà chúng ta thật quá giỏi!”
Gương mặt của Bánh Đậu nhỏ tươi cười, mấy cái răng sữa trắng như ngọc vô cùng chói mắt dưới ánh mặt trời.
Tô Tiếu Tiếu cảm thấy sự lo lắng của mình là dư thừa, Hàn Thành và Dương Mai đều là phần tử trí thức nên con mà bọn họ sinh ra sao mà ngốc được chứ? Nói chuyện chậm một chút thì chậm một chút, dây thanh không có vấn đề, khi trẻ con bằng lời nói tự nhiên sẽ nói thôi, bình thường chỉ dẫn nhiều một chút là được.
Bận hơn nửa buổi chiều, Tô Tiếu Tiếu cũng xem như đã gọt xong hết vỏ hồng.
Cô đứng dậy xoa cái eo nhỏ vô cùng đau, đây thật sự là một lượng công việc vô cùng lớn.
Để tránh lại xảy ra chuyện tương tự với “leo cây trộm hồng,” lần này cô không tiện phơi hồng trên bờ tường nữa, hồng quá vàng rực mời gọi người, trẻ con bên ngoài rất khó không để ý đến. Cô tìm mấy cái sàng trúc lớn lau khô sạch sẽ mới kêu Cơm Nắm đã viết chữ một lúc dẫn Bánh Đậu đi xếp hồng thành hàng để phơi.
Cơm Nắm là Cơm Nắm nhỏ thông minh, hôm qua Tô Tiếu Tiếu dạy cậu bé đếm nhưng hôm nay vẫn chưa quên mất, vừa dạy em trai vừa đếm rõ ràng rành mạch, còn xếp rất chỉnh tề.
Làm xong những việc này, Tô Tiếu Tiếu lại sắp xếp nhiệm vụ viết từ mười một đến hai mươi cho Cơm Nắm rồi mới chuẩn bị nấu cơm tối.
Cơm tối rất đơn giản, chính là canh cá củ cải trắng và cơm lương thực phụ.
Bởi vì thời gian chế biến canh cá khá ngắn nên Tô Tiếu Tiếu hấp cơm lương thực phụ trước rồi lại thái củ cải trắng thành sợi.
Đợi đến khi cơm chín được một nửa, cô mới rán cá đã ướp muối từ sáng đến khi vàng cả hai mặt rồi trực tiếp rót một bình nước sôi vào, thêm vào trong vài lát gừng sau đó đậy nắp đun đến khi cá hơi trắng, rồi lại bỏ củ cải thái sợi vào trong.
Làm xong những việc này, Tô Tiếu Tiếu mới ra ngoài xem nhiệm vụ viết chữ của Cơm Nắm đã hoàn thành đến đâu, sửa đúng lại một vài lỗi sai của cậu bé, lại uốn nắn tư thế cầm bút của cậu bé, nắm tay của cậu bé dạy vài lần là Cơm Nắm đã viết được rất tốt.
“Mẹ ơi, mẹ nhìn số hai này đi có giống vịt con không? Không phải số ba trông giống lỗ tai của chúng ta sao? Số bảy có giống cái cuốc không? Số tám có giống hai lỗ mũi của chúng ta không? Số sáu và chín thì giống như cái thìa?” Cơm Nắm hỏi.
Trí tưởng tượng của đứa trẻ phong phú, khỏi phải nói cậu bé tả đều rất chuẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận