Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 212: Tìm đến

Hiếm khi lén dành ra được nửa ngày để nghỉ ngơi, nghe thấy giọng nói này Tô Tiếu Tiếu thật sự rất muốn đáp một câu “không có” cô thở dài, đây là trời sinh cái số bận rộn, muốn lén lười biếng một chút cũng không được
sao?
Tô Tiếu Tiếu đứng dậy đi về phía cửa, quả nhiên là Từ Đạt Mộc.
Cô đi đến vị trí cách cửa sân hơn một mét rồi dừng lại: “Đội trưởng Từ có chuyện gì không? Hàn Thành nhà tôi đã đi công tác, không tiện mời đồng chí nam vào nhà ngồi, anh có chuyện gì thì cứ nói luôn ở đây đi”
Từ Đạt Mộc ở cửa sân nhìn thấy Tô Tiếu Tiếu đang nằm phơi nắng một cách thanh thản nhàn nhã, thầm nghĩ năng lực nghiệp vụ của đồng chí này thật sự mạnh nhưng cũng thật biết hưởng thụ, cũng không biết có lai lịch gì mà ngay cả lãnh đạo lớn cũng đích thân tới hỏi công việc của cô, ngay khi thủ trưởng đưa phương án thiết kế mà cô làm chưa đến hai ngày cho anh ta nhìn, anh ta cũng hoàn toàn chịu phục.
י
Từ Đạt Mộc nghe thấy cô nói như vậy mới vội vàng xua tay: “Không không không, tôi không vào, không biết chủ nhiệm Hàn đã nói với cô về việc sắp xếp công việc tiếp theo của cô hay chưa, phía bên đội tuyên truyền.” Tô Tiếu Tiếu cắt ngang lời anh ta, vừa cười vừa đáp một cách không cứng không mềm: “Tôi biết rồi, sau này công việc của tôi không thuộc quyền quản lý của đội tuyên truyền nữa mà sẽ trực thuộc bộ phận tuyên truyền, cũng sẽ do bộ phận tuyên truyền trực tiếp ra nhiệm vụ, hơn nữa sẽ không tham gia làm việc bên ngoài, là phía bên bộ phận tuyên truyền có nhiệm vụ mới gì làm phiền anh đích thân chạy tới đây một chuyến sao?”
Từ Đạt Mộc đang tổ chức ngôn từ xem nên mở miệng nói thế nào để Tô Tiếu Tiếu trở về đội tuyên truyền giúp
đỡ.
Nhưng chỉ nghe thấy cô lại nói: “Vốn dĩ tôi dự định sẽ chuyển hồ sơ về trường tiểu học nhưng nghe ý của Hàn Thành hình như nói thủ trưởng rất hài lòng về bản thiết kế của tôi, hoạt động của bộ phận tuyên truyền vào cuối năm và đầu năm cũng nhiều, bên đó hy vọng tôi tiếp tục ở lại bộ phận tuyên truyền, nếu không phải thủ trưởng đồng ý sẽ không sắp xếp công việc không có quy tắc giống như ở đội tuyên truyền thì tôi cũng muốn trực tiếp ở nhà chăm con hơn. Không phải sao, trong nhà có ba đứa nhỏ còn đang ngủ trưa, Hàn Thành lại đi công tác, tôi cũng không dám rời đi một bước.
Những lời vốn định nói của Từ Đạt Mộc lại nuốt về bụng, chồng đi công tác, một người phụ nữ ở nhà chăm ba đứa trẻ, đứa lớn nhất mới sáu tuổi mà đứa nhỏ nhất còn chưa đến hai tuổi, làm sao anh ta còn có mặt mũi mà
mở miệng được nữa?
“Đúng rồi, đội trưởng Từ, anh tìm tôi là có chuyện gì không?” Tô Tiếu Tiếu nhìn Từ Đạt Mộc với vẻ mặt chân thành.
Từ Đạt Mộc phất tay: “Không có gì không có gì, chỉ là qua đây nói với cô một tiếng sau này công việc của cô sẽ do bộ sắp xếp, tôi cũng đã xem tranh thiết kế của cô rồi, cô ở lại đội tuyên truyền quả thật là nhân tài không được trọng dụng, trước đây có chỗ nào đắc tội cũng hy vọng cô đừng tính toán với một người thô lỗ như tôi, trong đội chúng tôi nhiều đồng chí đơn thân, đồng chí nữ thì coi như đàn ông mà dùng, còn đàn ông thì coi như gia súc mà dùng, thế này đều đã thành thói quen rồi nên mới không cân nhắc đến tình hình gia đình của cô, quả thật là do tôi sơ suất.
Tô Tiếu Tiếu liên tục lắc đầu: “Tôi là vì điều kiện gia đình không cho phép, nhưng tôi hoàn toàn kính phục mỗi một đồng chí yêu nghề kính nghiệp, gian khổ phấn đấu, bao gồm cả đồng chí Tiểu Trương, cậu ta có lý tưởng
và có phấn đấu, ngược lại tôi cảm thấy đội trưởng Từ đừng ngại cho đồng chí như vậy thêm một vài cơ hội thể
hiện”
Từ Đạt Mộc nhìn cô với vẻ ngạc nhiên: “Cô, cô còn nói giúp cho Tiểu Trương sao?”
Nghe ý của Tiểu Trương thì cô chắc hẳn phải vô cùng bất mãn về cậu ta mới phải, Tiểu Trương đã tiêm liều dự phòng cho anh ta từ trước, nói Tô Tiếu Tiếu có khả năng sẽ cáo trạng cậu ta, bỏ qua năng lực nghiệp vụ không nói đến, chỉ riêng thái độ văn hóa của Tiểu Trương này còn lâu mới bằng một đồng chí nữ như Tô Tiếu Tiếu
người ta.
Tô Tiếu Tiếu vẫn lắc đầu: “Tôi không nói giúp cho ai cả, tôi chỉ nói sự thật thôi.
Cuối cùng Từ Đạt Mộc chỉ nói trong khoảng thời gian chủ nhiệm Hàn không ở nhà này nếu như cuộc sống gặp phải khó khăn gì đều có thể phái người tới đội tuyên truyền tìm anh ta.
Tô Tiếu Tiếu cảm ơn rồi nhìn theo anh ta rời đi.
Người sống đều phải lăn lộn, công việc cũng vậy, học hành cũng vậy mà cuộc sống cũng vậy, sẽ luôn luôn có lúc xung đột, kiếp trước của cô quá lười biếng, đây đại khái mới là trạng thái nhân sinh của người bình thường đi. [Cảm ơn thuydung196 đã đẩy 30 kim phiếu cho truyện ^^]
999 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận