Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 256: Mang thai

Cô ta nghĩ ngợi, nghe thấy trong nồi sôi ùng ục mới vội vàng mở nắp vung ra, mùi của món thịt heo hầm cải thảo và miến bốc lên, mùi hương thơm như vậy, đổi lại là bình thường cô ta ăn ba bát cơm lớn vẫn có thể ăn được nhưng lúc này không biết tại sao cô ta ngửi thấy lại thấy hơi muốn nôn.
Không phải nghĩ mà nước chua trong dạ dày đang không ngừng trào lên thật, cô ta cũng không nhịn được mà ném nắp nồi đi, chạy ra ngoài “ọe” một tiếng nôn sạch toàn bộ bánh quy và kẹo vừa ăn vào ra…
Chuyện Trương Xuân Anh mang thai này khiến cả gia đình thật sự rất bất ngờ.
Tô Tiếu Tiếu mang thai về nhà mẹ đẻ vốn đã là chuyện vui vô cùng rồi, lần này cô trở về, Trương Xuân Anh đã nhiều năm không có tin tức lại mang thai.
Trong thôn bác sĩ trung y già hơn bảy mươi tuổi bắt mạch cho Trương Xuân Anh xong cũng không dám tin, xưa nay chu kỳ kinh nguyệt của cô ta đều không chuẩn cho lắm, có đôi khi tới sớm có đôi khi lại tới muộn, nhưng lần này quả thực sắp muộn gần một tháng rồi, cô ta cũng chưa từng bị trễ lâu như vậy.
Trương Xuân Anh sờ bụng: “Tiếu Tiếu, em đúng thật là Quân Âm tặng con, chị đã nhiều năm như vậy rồi chưa mang thai, còn cho rằng cả đời này chỉ có mỗi một đứa con là Tiểu Bảo thôi chứ, em vừa mang thai chị cũng lập tức mang thai rồi.
Tô Chấn Hoa vui vẻ đến không khép được mồm, lại còn nói: “Không phải anh cả cũng chỉ có mình Đại Bảo thôi sao? Không mang thai được thì không mang thai được thôi, chúng ta có Tiểu Bảo là được rồi, em gấp cái gì chứ?” Trương Xuân Anh trừng mắt nhìn anh ta, rồi sờ bụng nói trong sự vui vẻ: “Anh hiểu cái gì, anh cả và chị cả là do bản thân không muốn, chứ em còn muốn sinh ra một cô con gái đẹp như cô út kia kìa.
Nhà họ Tô thương con gái như vậy, nếu như cô ta có thể sinh một đứa con gái, vậy còn không phải là mẹ quý nhờ con gái hay sao?
Thần kinh của Tô Chấn Hoa cực thô, chẳng thèm nghĩ ngợi mà đáp thẳng: “Em lớn lên cũng không đẹp như mẹ anh, anh lớn lên cũng không đẹp như cha anh, sao chúng mình sinh ra đứa con gái đẹp như Tiếu Tiếu được chứ? Con gái mà Tiếu Tiếu và Hàn Thành sinh ra mới chắc chắn đẹp”
Trương Xuân Anh tức đến mức ra tay đánh anh ta: “Em lớn lên không đẹp vậy năm đó anh còn mặt dày đòi cưới em làm gì? Lưu Thủy Tiên đẹp thế, sao anh không đi cưới cô ta đi?”
Lý Ngọc Phụng trừng mắt nhìn con dâu: “Ôi trời được rồi, hai đứa các con thật đúng là càng nói càng vớ vẩn, hai đứa cộng lại cũng được nửa đời người rồi mà nói chuyện còn không suy nghĩ, năm nay nhà chúng ta đúng
là song hỷ lâm môn, ngày mai mẹ phải giết con gà trống mà Hàn Thành mang tới để cảm ơn tổ tiên phù hộ mới được.
Lúc này Trương Xuân Anh mới nhớ đến hình như Lưu Thủy Tiên cũng từng xem mắt em rể, mới lập tức ngậm miệng lại.
Mấy đứa trẻ ở phía sau lén lút bảo, Cơm Nắm nhỏ: “Tiểu Bảo, mẹ em mang thai em gái, mẹ anh cũng mang thai em gái, đến khi đó chẳng phải nhà chúng mình có hai đứa em gái sao?”
Tiểu Bảo lắc đầu: “Bà nội anh nói ngày nào chưa sinh ra thì không biết là em trai hay là em gái.” Tiểu Bảo ôm Bánh Đậu nhỏ tới, dùng cằm cọ lên đầu cậu bé: “Anh vẫn hy vọng mẹ anh sẽ sinh một em trai vừa ngoan vừa đẹp như Bánh Đậu nhỏ cơ”
Cơm Nắm nhỏ nhìn cậu hai và mợ hai rồi lắc đầu: “Chỉ sợ là không sinh được đâu, anh nhìn cha em với cha anh
đi.”
Tiểu Bảo nhìn chú cao lớn tuấn tú, được rồi, cha cậu bé thật sự cũng rất đẹp nhưng mà không có cách nào so với
chú được.
Tiểu Bảo nói với vẻ mặt đau lòng: “Vậy mẹ anh vẫn nên sinh em trai đi thì hơn, để cô sinh một em gái đi, lỡ như mẹ anh sinh ra một đứa em gái xấu xí giống như Lai Đệ, vậy lớn lên chỉ sợ không gả được ra ngoài mất.
Trụ Tử nhỏ hỏi cậu bé với vẻ mặt tò mò: “Lai Đệ là ai thế?”
Tiểu Bảo đáp: “Lớp chúng tớ có một con sên lãi, cả ngày chảy nước mũi, vừa đen vừa bẩn.
“Được rồi, anh đừng nói nữa mà. Cơm Nắm nhỏ sợ nhất là vừa bẩn vừa xấu, một năm ở nhà Châu Thúy Hoa đó, cậu bé nằm mơ thấy ác mộng cũng không muốn nhớ đến.
Giường của Tiểu Bảo không đủ lớn, Tô Tiếu Tiếu chỉ có thể cho bốn đứa trẻ ngủ trong phòng của cô còn cô và Hàn Thành ngủ ở phòng của Tiểu Bảo.
Hàn Thành dẫn các con đi tắm rửa, Lý Ngọc Phụng kéo Tô Tiếu Tiếu tới nói chuyện riêng tư: “Thai này của con với của chị hai chênh nhau ba tháng, đến khi đó mẹ qua chỗ các con sớm một chút chăm con ở cữ rồi lại về chăm sóc con bé, thật ra mẹ cũng hy vọng con bé có thai muộn một chút, đợi em bé hơn nửa tuổi thì sẽ dễ chăm hơn nhiều, nếu như mẹ có thể giúp con chăm đến nửa tuổi thì tốt bao nhiêu.
1034 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận