Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 493: Món ngon

Bà dì này làm người cũng thành thật, Tô Tiếu Tiếu thấy trong phòng gần như ngồi đầy người, mọi người đều vùi đầu húp mì, phỏng chừng vị cũng không tệ, ngửi thấy cũng thơm nên gọi hai bát mì nước sốt.
Sốt được làm sẵn từ trước, chỉ cần thả mì vào đun vài phút, sau đó vớt ra cho một thìa nước sốt có thể lên bàn, tốc độ lên món cực nhanh.
Tô Tiếu Tiếu trộn sốt, bên trong bát mì có nấm hương, nấm Khẩu Bắc, mộc nhĩ, nấm kim châm, rau và thịt ba chỉ, còn có trứng gà đánh tan, màu sắc đặc sệt vừa phải, cô gật đầu hài lòng nói với Hàn Thành: “Là mì nước sốt thủ đô cũ truyền thống chân chính, mì cũng là mì nhào bằng tay.
Tô Tiếu Tiếu nếm thử một miếng, sợi mì dai, mặn nhạt vừa phải, còn có mùi thơm do dầu sôi đun nóng rưới lên hành và hoa tiêu, cô lại gật đầu hài lòng: “Không tồi, thời buổi này không có bản lĩnh cũng không dám tự mình mở tiệm.
Hàn Thành nếm thử cũng gật đầu: “Quả thật rất ngon, vẫn là hương vị lúc nhỏ”
Tô Tiếu Tiếu cúi đầu nói với anh: “Hàn Thành, anh nói xem nếu như chúng ta mở một tiệm đồ ăn nhỏ thì bán gì là tốt nhất? Loại tiệm nhỏ này nhất định phải đặc sắc làm phải ngon thì người khác mới nhớ tới, ví dụ như bát mì nước sốt em từng ăn này, sau này nếu như muốn ăn mì nước sốt sẽ ngay lập tức nhớ đến tiệm của bọn họ” “Em còn muốn mở tiệm sao?” Từ rất lâu trước đây Tô Tiếu Tiếu đã nhắc tới việc muốn mở tiệm, Hàn Thành còn tưởng cô nói đùa.
Tô Tiếu Tiếu đáp: “Hiển nhiên phải mở rồi, sau này chúng ta không có nhiều thời gian như vậy để nấu cơm cho đám trẻ nữa, cứ ăn mì ở bên ngoài mãi cũng không yên tâm, trước không nói đến chuyện có kiếm được tiền hay không, nếu như có một tiệm cơm nhỏ của riêng mình như vậy, vấn đề một ngày ba bữa ăn của đám trẻ cũng được giải quyết. Khi chúng ta tìm nhà tốt nhất là tìm hai gian kề nhau, ít nhất phải ở trong cùng một ngõ, một căn làm cửa tiệm, một căn chúng ta ở.
Mở tiệm cơm nhỏ gần đại học thủ đô, chỉ cần làm ngon sẽ hoàn toàn không cần lo đến nguồn khách, một sinh viên qua ăn cảm thấy ngon hiển nhiên sẽ một đồn mười mười đồn một trăm, giúp bọn họ tuyên truyền miễn phí, điều nên lo hẳn là không tiếp đón nổi đi.
Nhưng bán gì cũng phải từ từ nghiên cứu, giống như tiệm mì nước sốt không tồi này, không cần nhiều loại
nhưng vị nhất định phải ngon, ra món cũng nhất định phải nhanh, cũng nhất định phải có nét đặc sắc của mình mới bớt lo bớt việc được.
Ngược lại không phải nói cô muốn làm mì nước sốt, dù sao cô cũng không phải người thủ đô chân chính, mùi vị làm ra chắc chắn không bằng người bản địa, nhưng cho dù làm gì cũng phải có nét riêng của mình, mỗi tuần đổi
một thực đơn như vậy người khác mới không ngấy.
Nhưng nói ra thì dễ còn làm rồi lại rất khó, cô và Hàn Thành đều phải đi học, trong phút chốc tìm đầu bếp ở đâu cũng là một vấn đề, kêu ai đi trông tiệm cũng là một vấn đề, vừa phải có tay nghề tốt vừa phải tin tưởng được, người như vậy cũng không dễ tìm.
Tô Tiếu Tiếu thở dài, nếu như mẹ cô có thể qua đây thì tốt, nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ, nhân khẩu bây giờ vẫn không thể tùy tiện lưu động, đợi thêm vài năm nữa đi.
Hàn Thành cũng nhắc đến một nghi vấn này: “Chúng ta không thể phân thân, dạy người làm vài món thì dễ nhưng tìm được người tin tưởng trông tiệm lại khó
Người ở thời buổi này đều thành thật, một bát mì đầy ắp Tô Tiếu Tiếu ăn một nửa đã không ăn nổi nữa, đẩy cho Hàn Thành: “Dù sao trước mắt cũng là có suy nghĩ như vậy, sau này đi bước nào hay bước nấy, cũng không vội
ngay lúc này, nhưng nhà càng có thể mua sớm thì càng tốt, cho dù không mở tiệm thì cho người khác thuê ở, thu tiền nhà cũng tốt.
Tô Tiếu Tiếu nghĩ rất xa, sau này nhà chỉ có càng lúc càng đắt, nhân lúc này mọi người còn đang đợi đơn vị chia nhà ở, vẫn chưa có ý thức và giác ngộ tự mình mua nhà, có thể tích được bao nhiêu nhà thì tích bấy nhiêu. Sau này nơi đây chính là đoạn đường tốt nhất ở thủ đô tấc đất tấc vàng, trong tay có bất cứ một căn nhà nào đều là giá trên trời hết. Thủ đô to mà không dễ, nhân lúc đang có năng lực tốt nhất thuận tiện lót đường cho anh cả và anh hai, sau này Đại Bảo, Tiểu Bảo và Bé Út đi học đại học hoặc là định cư ở thủ đô cũng tiện hơn. Hiển nhiên Hàn Thành không biết suy nghĩ trong lòng Tô Tiếu Tiếu, anh nhận mì mà cô ăn thừa rồi ăn hết sạch, dù sao bất cứ quyết định nào của cô anh cũng chỉ phối hợp và ủng hộ vô điều kiện, trong nhà việc lớn nhỏ gì đều là cô nói là quyết, anh không có ý kiến gì cả, nên cũng đặt chuyện này trong lòng.
1035 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận