Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 642: Dự định

Bí thư Trương gật đầu: “Tôi cũng có suy nghĩ này, yên tâm đi, trở về tôi sẽ tìm người để mắt đến, chỉ cần có
người đi đầu chuyện này chúng ta sẽ lập tức theo ngay. Làm đẹp hồ sơ, ngày sau vị trí được điều lên của ông ta cũng sẽ không kém. “Đúng rồi, phía bên chủ nhiệm Trần ông dự định thế nào?” Bí thư Trương hỏi.
Huyện trưởng Lý hừ lạnh một tiếng: “Tôi cũng đúng là mắt vụng, lại đi tin lời nói một phía của ông ta, cho dù công hơn tội nhưng một chủ nhiệm như ông ta cũng đã làm hết mức sau này nếu như không xảy ra chuyện kỳ quái vẫn có thể bình yên làm đến lúc nghỉ hưu, thăng quan phát tài thì khỏi cần nghĩ, còn lỡ như lại xảy ra
chuyện kỳ lạ nào nữa thì cho ông ta nghi hưu sớm đi
Bí thư Trương nói: “Bây giờ cứ bỏ qua ông ta như vậy sao? Tính cách này của ông khó tránh khỏi tức nước vỡ bờ”
Huyện trưởng Lý: “Vậy vừa vặn cho chúng ta cơ hội điều ông ta xuống cơ sở để trải nghiệm vất vả của nhân dân một chút, cũng trải nghiệm luôn cảm giác bị lãnh đạo cướp công lao.
Huyện trưởng Lý nghĩ đến vẻ mặt thích việc lớn hám công to, lại đùn đẩy trách nhiệm của ông ta là cảm thấy
khó chịu.
Bí thư Trương cũng không nói gì thêm nữa, cảm giác mắt thấy sắp thăng quan lại lập tức rớt về vị trí cũ này cũng cho ông ta hứng chịu đủ rồi.
Thật ra Tô Tiếu Tiếu cũng không quan tâm về chuyện ai đã báo cáo cô, không đau không ngứa cũng không dự
định báo thù, cũng chẳng muốn hao tổn tâm trí, dù sao sau khi trồng vội gặt vội kết thúc cũng gần đến ngày về thủ đô. Thủ đô còn có một “dự án lớn” đã ứng trước “phí dự án” đang đợi đám trẻ về làm việc. Trẻ con trong nhà
kỳ nghỉ hè này thật sự bận rộn, may mà trước khi trở về bọn trẻ cũng đã làm xong bài tập về nhà, bằng không thật sự không có thời gian làm.
Hai ngày nhàn rỗi, Đại Bảo và Tiểu Bảo bắt đầu dẫn trẻ lớn trẻ nhỏ trong nhà chạy khắp thôn, lúc thì chạy tới bên sông bắt cá, lúc thì lên núi bắt chim tìm quả dại, lúc thì trèo cây bắt ve sầu, heo mẹ trong trang trại chăn
heo vừa đẻ một lứa heo con, đám trẻ cũng rất thích, ngày nào cũng phải theo Tô Chấn Hoa qua thăm mới yên tâm, nhìn xong lại quấn riết lấy Tô Chấn Hoa bắt dẫn bọn trẻ đi bơi, ngày nào cũng bận không hết việc. Chuyện càng thú vị hơn chính là bọn trẻ theo Lý Ngọc Phụng ra ruộng đào khoai lang, nhưng rõ ràng ngay cả
khoai lang cũng không nhổ lên mà trực tiếp đào một cái hố từ phần gốc khoai lang rồi cho củi lửa vào trong
nướng, cho nên khoai lang đều nướng chín hết, khi ăn vẫn còn cả lá tươi mới, Cơm Nắm còn nói ăn như vậy tươi nhất lại còn vô cùng thơm, ăn xong khoai lang còn tưởng mình đang sống.
Tô Tiếu Tiếu cũng không thể không nói một câu biết chơi đấy.
Cuộc sống thời thơ ấu của đám trẻ vất vả là thật, nhưng đa dạng phong phú cũng là thật. Một lần chạy loạn khắp
nơi này ngay cả Bánh Bao nhỏ và Bánh Trôi nhỏ cũng đen đi mấy phần. Đám trẻ chơi vui đến quên trời quên đất, quăng luôn chuyện đã đồng ý với Cố Triển Vọng ra sau đầu, hoàn toàn không nhớ tới việc trở về thủ đô. Cá Nhỏ đã nhiều lần gọi điện tới công xã, ngày nào cũng hỏi khi nào bọn trẻ mới về thủ đô, cậu bé đã dạo một
vòng ở thủ đô rồi mà sao bọn họ vẫn chưa về?
Hàn Thành cũng đã gọi điện hai lần tới công xã, ngay cả Triệu Tiên Phong cũng giục vài lần, nói bọn trẻ còn không về thủ đô nữa một mình con trai anh ta ở thủ đô đã sắp nhàn đến sinh bệnh luôn rồi. Lúc này đám trẻ mới chợt nhận ra mình sắp phải rời khỏi “vườn trẻ” vừa vui vừa thú vị này. Ba đứa trẻ nhà họ Tô sẽ cùng đám người Tô Tiếu Tiếu về thủ đô, Tô Tiếu Tiếu vốn dự định lừa Lý Ngọc Phụng
qua ở một khoảng thời gian, nhưng bà ấy nói gì cũng không chịu, mạ vừa mới cấy, sau đó còn phải diệt cỏ bón
phân bổ sung mạ, tiếp đó còn phải nhổ lạc, thu hoạch các loại đậu, rau trong vườn cũng phải đổi mới một lượt,
còn rất nhiều việc phải làm, hơn nữa dựa theo lệ thường năm ngoái thì tháng tám còn có bão tới, đến khi đó bổ sung mạ cũng là một công việc lớn, dù sao cũng chính là bận không đi được.
Tô Tiếu Tiếu làm nũng cũng không có tác dụng, ngay cả mấy đứa trẻ làm nũng cùng cũng vô dụng, nên bọn họ
chỉ đành từ bỏ. Sau khi lăn lộn vài ngày ở thôn Tô Gia, Cơm Nắm đã biến thành một đại ca thôn, cho dù đi đâu phía sau cũng có một đám đuôi nhỏ, giống như đại tướng quân uy phong lừng lẫy.
Có người trời sinh có khiếu làm đại ca cũng chính là nói Cơm Nắm, cho dù là ở thị trấn Thanh Phong, ở thủ đô,
hay là ở thôn Tô Gia, cho dù là trẻ lớn hay là trẻ nhỏ, mọi người đều thích chơi với cậu bé và nghe lệnh của cậu
bé.
994 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận