Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con

Chương 599: Lấp lánh

Tô Tiếu Tiếu cũng không khách sáo với anh mà nhận chìa khóa, tự mình mở hộp hoa mai trước, hai cái còn lại giao cho Cơm Nắm và Bánh Đậu nhỏ: “Nào, chúng ta cùng nhau mở”
Ba người đồng thời cắm chìa khóa vào ổ khóa tương ứng, Tô Tiếu Tiếu đếm “một hai ba” “cạch” một tiếng, khóa
đã mở, ba người đồng thời rút chìa khóa ra.
Tô Tiếu Tiếu hít một hơi thật sâu lại đếm “một hai ba” rồi mở nắp rương.
Chiếu vào mắt là vàng thỏi lấp lánh vàng rực đầy ắp cả một rương, chẳng trách người trong nước đều thích màu vàng, tỳ hưu đại diện cho phú quý thích vàng, niềm vui sướng mùa thu hoạch cũng là màu vàng, ngay cả tượng Phật cũng thích nặn thân vàng, người nhìn thấy vàng tâm trạng thật sự sẽ đẹp đến mức không có cách nào hình
dung được.
Bánh Bao nhỏ cầm một thỏi vàng đặt bên miệng cắn theo bản năng, kêu “ui da” một tiếng, cầm xuống nhìn lại xuất hiện một dấu răng hoàn chỉnh.
Tô Tiếu Tiếu cạn lời bảo: “Bánh Bao nhỏ, vàng không thể ăn, nhìn dấu răng này là vàng thật đấy, hàm lượng còn không tồi. Mặc cho răng của Bánh Bao nhỏ có tốt cỡ nào nếu không phải vàng thật thì cũng không thể cắn
được.
Bánh Bao nhỏ nói: “Mẹ ơi, con biết vàng không thể ăn, con chỉ muốn nếm thử nó có vị gì thôi.
Cơm Nắm nắn mặt cậu bé: “Em đó, thứ gì cũng nhét vào miệng cho được, có vài thứ ăn vào sẽ trúng độc, sẽ đau
bụng đó”
Bánh Bao nhỏ phồng má: “Nếu ngon bụng có đau cũng phải nếm.
Cả gia đình cũng không có cách với nhóc phàm ăn này.
“Hàn Thành, một rương vàng này đủ mua hai căn tứ hợp viện đấy nhỉ?” Tô Tiếu Tiếu hỏi.
Hàn Thành gật đầu: “Đủ, cho dù quy mô như dinh thự Hàn cũng đủ”
Bây giờ ngay cả Hàn Thành cũng gọi nhà cũ thành dinh thự Hàn.
Tô Tiếu Tiếu gật đầu nói: “Vậy chúng ta dùng rương vàng này đổi thành hai căn tứ hợp viện trước đi, xem mấy
rương khác có bao nhiêu”
Nếu như sáu rương đều là vàng còn không phải nhà bọn họ có thể đổi được mười hai căn tứ hợp viện hay sao? Đời sau có thể sở hữu một căn tứ hợp viện đã là người vô cùng giàu có rồi, nếu như có mười hai căn thì phải
khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ nữa.
Trạng thái lý tưởng nhất của Tô Tiếu Tiếu là mua thêm ba căn tứ hộ viện, sau này bốn đứa trẻ trong nhà mỗi người một cái, tốt nhất là mua gần dinh thự Hàn, sau này Cơm Nắm kế thừa dinh thự Hàn, những đứa trẻ khác mỗi người một căn, Hàn Thành không muốn ở dinh thự Hàn nên tùy tiện ở một nơi cũng được. Thật ra so với tứ hợp viện, Tô Tiếu Tiếu càng bằng lòng ở trong nhà cao tầng hoặc là biệt thự có điều hòa máy sưởi ở thế hệ sau hơn. Thiết kế nền móng của tứ hợp viện vẫn chưa đủ tốt, cho dù sửa lại cũng sẽ không ở tiện
bằng nhà hiện đại.
Nhưng đều mua bất động sản hết cũng không phải cách đầu tư tốt nhất, ở thời đại có trăm việc cần phải lo này, bất cứ ngành nào trong ăn mặc ở đi lại làm đến hiệu quả và lợi ích làm lớn làm mạnh đều sẽ không kém hơn khả năng tăng giá trị của tứ hợp viện. Mấu chốt vẫn có thể dẫn một đám bạn thân cùng nhau phấn đấu, cùng nhau làm giàu nhiều hơn tạo phúc cho toàn thiên hạ, gia tăng tài phú như vậy mới có giá trị. Thứ xuất hiện đầu tiên trong đầu Tô Tiếu Tiếu chính là vương quốc ẩm thực của cô, nếu như một trong mấy đứa trẻ học thiết kế kiến trúc, sau này nói không chừng có thể mở một công ty bất động sản, còn có thể đầu tư mở
một xưởng quần áo cho Lý Ngọc Phụng ở thôn Tô Gia, nếu xưởng chế biến thịt mà Tô Chấn Trung đang làm cho phép cá nhân đầu tư thì cũng có thể đầu tư làm lớn làm mạnh, hoặc là bọn họ có kinh nghiệm có thể tự mình làm lại mở một xưởng cũng được, còn có những năm này Tô Chấn Hoa nuôi heo không tệ, mở một trang trại chăn heo cũng là lựa chọn không tồi…
Tô Tiếu Tiếu suy nghĩ miên man, vừa mở rương đã vạch ra kế hoạch kinh doanh rộng lớn dù chưa có một chút
dấu hiệu nào cả, còn vui vẻ đến suýt thì bật cười thành tiếng.
Thẳng đến khi mấy đứa trẻ “oa” một tiếng mới kéo lực chú ý của cô về.
Tô Tiếu Tiếu nhìn mũ phượng trong cái rương thứ tư mở được mà há hốc mồm.
Hàn Thành cũng không bất ngờ, khi ấy anh đào được cái rương này từ một trụ cầu khác đã nói mấy cái đó khá
nhẹ, bên trong đựng không phải vàng.
“Trong ba cái rương đào được từ một trụ cầu trong số đó chắc hẳn chính là trang sức châu báo có giá trị kỷ niệm này, vàng chắc hẳn chỉ có ở ba rương này?
Tô Tiếu Tiếu cẩn thận cầm mũ phượng được làm thủ công khéo léo lên nghiên cứu, mấy thứ như phượng hoàng vàng, ngọc bích đỏ, dạ minh châu này phối lên hiển nhiên khỏi cần phải nói, mấu chốt là mỗi một khâu đều được
chạm khắc rất tinh tế, khéo léo tuyệt vời, nhẹ tay động vào phượng hoàng sẽ hơi rung như muốn bay len: “Hàn Thành, mũ phượng này có giá trị liên thành còn quý giá hơn cả một rương vàng đầy ắp đó.
997 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận